Chương 4402

Ngô Bình đã đọc được truyền thuyết về pháo đài kỷ nguyên trong sách cổ, cũng từng nghe một vài tiền bối nhắc đến. Nghe nói lúc xảy ra Đại kiếp kỷ nguyên, có thể vào trốn trong pháo đài kỷ nguyên để bảo toàn tính mạng.

Ngô Bình: “Pháo đài kỷ nguyên này là vật vô giá, nhà họ Viêm bằng lòng dùng nó để đổi lấy sào huyệt tà ma sao?”

Viêm Tinh: “Đúng vậy!”

Ngô Bình thở dài: “Tiếc quá, nếu tôi có sào huyệt tà ma kia nhất định sẽ đổi với các người, dù sao nó cũng chẳng có giá trị gì đối với tôi”.

Viêm Tinh nhíu mày: “Ý thần tướng là sào huyệt tà ma đó không có trong tay ngài sao?”

Ngô Bình: “Khi đó tôi bao vây tấn công tà ma cũng đã phát hiện ra sào huyệt, thế nên tôi có tới thăm dò. Lúc tôi tới đã thấy một bàn tay khổng lồ đầy côn trùng từ hư không thò ra, móc sào huyệt đi”.

Mặt Viêm Tinh biến sắc: “Một bàn tay khổng lồ đầy côn trùng sao? Khí tức của kẻ đó thế nào?”

Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: “Có cảm giác áp bức rất mạnh, khiến tôi cảm thấy như là khí tức của cường giả ma đạo”.

Viêm Tinh thở dài: “Xong rồi! Chắc chắn kẻ ra tay là kẻ mạnh kỷ nguyên trong Ma tộc!”

Bàn tay khổng lồ mà Ngô Bình nói là anh lấy từ trong truyền thừa Thánh Nhân mà anh đọc được, người đó đúng là một kẻ mạnh của Ma tộc, hơn nữa rất nổi tiếng. Không ngờ, anh vừa nói là Viêm Tinh này đã nhận ra ngay.

Anh cố tình hỏi: “Đối phương là ai?”

Viêm Tinh khẽ thở dài rồi nói: “Là một trong mười hai kẻ mạnh của ma đạo, có lẽ thần tướng chưa từng nghe tới. Nhưng, ma đầu này năm xưa đã suýt chút diệt nhà họ Viêm của tôi”.

Ngô Bình: “Xem ra không chỉ mình nhà họ Viêm của cậu đang nghe ngóng tin tức về sào huyệt tà ma”.

Viêm Tinh vô cùng ưu tư, xem ra anh ta đã tin lời Ngô Bình nói, vì anh ta không nghĩ ra được lý do nào khiến Ngô Bình từ chối đề nghị của mình.

Viêm Tinh vừa đi, Núi thần liền hỏi: “Sao từ bỏ pháo đài kỷ nguyên?”

Ngô Bình: “Ông chính là kẻ mạnh kỷ nguyên, pháo đài kỷ nguyên không có bất kỳ giá trị gì đối với tôi”.

Núi thần nói: “Không thể nói vậy được. Dù là tôi đi nữa, muốn làm ra một pháo đài kỷ nguyên thì cũng phải tốn rất nhiều thời gian và lượng lớn tài nguyên”.

Ngô Bình: “Chủ yếu là tôi tin sau này mình cũng sẽ trở thành một kẻ mạnh kỷ nguyên”.

Núi thần cười nói: “Đúng vậy, cậu rất lý trí. Thật ra không thể xem thường sào huyệt tà ma kia được, giá trị của nó hơn xa pháo đài kỷ nguyên!”

Ngô Bình: “Ồ? Nó có giá ở chỗ nào?”

Núi thần: “Ở chỗ nó có thể liên kết tất cả cá nhân thành một thể thống nhất, một người tiến bộ thì tất cả cùng tiến bộ. Cậu có thể tưởng tượng xem, một tộc thế này đáng sợ đến nhường nào?”

Ngô Bình: “Nhưng số lượng cá thể được liên kết có giới hạn, nhiều nhất là mười triệu”.

Núi thần: “Nó có thể tiến hóa, sẽ càng ngày càng lớn. Hơn nữa kết hợp Thánh đường của cậu với nó, chắc sẽ là một cách cực tối ưu!”

Ngô Bình: “Tôi đang làm vậy rồi, nhưng vẫn cần hoàn thiện rất nhiều chi tiết nhỏ nữa”.

Núi thần: “Xem ra cậu cũng đã nhìn ra được giá trị phi thường của nó rồi”.

Ngô Bình: “Kỳ lạ, sao tà ma có thể tạo ra được vật huyền diệu thế này? Đã có sào huyệt rồi, vì sao tà ma mãi vẫn không thể thoát ra khỏi thời không đó chứ?”

Núi thần: “Thế thì chỉ có một nguyên nhân, sào huyệt tà ma này có khả năng là sào huyệt duy nhất!”

Ngô Bình cả kinh: “Duy nhất sao?’

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play