Chương 4400

Thế nên anh lấy ra lượng lớn dược liệu, điều phối lại dịch dinh dưỡng để nuôi dưỡng số tà ma này. Tà ma được Thánh ý giáo hoá, mất đi ma tính, dần dần biến thành thánh chiến sĩ.

Sào huyệt tà ma bị anh hút vào Động Thiên, sau này còn có thể dùng để bồi dưỡng thánh binh, nâng cao thực lực của thánh binh.

Lấy sào huyệt tà ma đi xong, Ngô Bình trở lại đại doanh, sau đó báo cáo với Thiên soái, nói anh đã huỷ sào huyệt tà ma rồi, số lượng tà ma trong sào huyệt ước tính lên đến cả chục triệu.

Thiên soái nhận được tin tức này thì rất vui mừng, ban thưởng lớn cho anh. Tiên Đình cho người tới điều tra cũng đã phát hiện ra một cái động rỗng cực lớn ở dưới sống, bên trong có vết tích sào huyệt tà ma từng tồn tại.

Nhưng việc vẫn chưa kết thúc ở đây. Ngày Ngô Bình dẫn binh trở về, Tiên Đình lại phái đến một tốp người nữa, tự xưng là phụng lệnh Đại Thiên Tôn, muốn gặp Ngô Bình.

Ngô Bình gặp mặt mấy người này tại đại điện, dẫn đầu là một cường giả cảnh giới Đạo Tổ, ông ta mặc quan phục quan nhất phẩm, vô cùng oai vệ.

Vừa gặp mặt, vị quan nhất phẩm này đã lớn tiếng: “Lý thần tướng, cậu nói cậu đã diệt được sào huyệt tà ma nhưng chúng tôi cho rằng cậu đã nói dối, chắc chắn cậu đã giấu sào huyệt tà ma đi rồi, đúng không?”

Ngô Bình nhìn người này, thản nhiên nói: “Ông nói tôi giấu sào huyệt tà ma, có chứng cứ không?”

Người này hừ một tiếng: “Chắc cậu cũng đã biết tác dụng của sào huyệt tà ma đó, tôi không tin cậu sẽ huỷ đi nó. Dù có huỷ rồi thì cũng phải giữ lại vật tàn dư gì đó chứ?”

Ngô Bình nhìn chằm chằm ông ta: “Ông không tin sao? Ông là cái thá gì, ông có tin hay không, có liên quan gì đến trẫm?”

“Cậu!”, người này nổi giận, hai mắt như muốn phun lửa ra ngoài.

Ngô Bình: “Ông còn trợn mắt với trẫm, trẫm sẽ móc mắt ông ra!”

Người này cả kinh, người có thể đối phó với hàng chục triệu tà ma đúng là không dễ chọc giận, hơn nữa người này còn có quan hệ thân mật với Thiên soái, ông ta nén cơn giận xuống: “Bổn quan phụng lệnh Đại Thiên Tôn hành sự, nếu cậu dám không tuân thì sẽ là chống đối Đại Thiên Tôn!”

Ngô Bình: “Ông nói ông phụng lệnh Đại Thiên Tôn, chứng cứ đâu? Có pháp chỉ của Đại Thiên Tôn hay không?”

Pháp chỉ của Đại Thiên Tôn không thể làm giả được, vừa nhìn sẽ biết ngay.

Người này làm gì có pháp chỉ của Đại Thiên Tôn, ông ta chỉ làm theo ý của ông lớn nào đó, mượn danh Tiên Đình làm việc mà thôi. Ông ta nghe Ngô Bình hỏi thì hừ lạnh: “Pháp chỉ của Đại Thiên Tôn đâu thể tuỳ tiện hạ được?”

Sắc mặt Ngô Bình sa sầm: “Không có sao? Thế thì chính là giả truyền ý chỉ của Đại Thiên Tôn! Người đâu, bắt lấy!”

Anh triển khai thánh vực, vị Đạo Tổ này không thể động đậy được, bị hai thánh binh ghì xuống đất, xích lại. Xích này dùng để trói trọng phạm của Tiên quốc, Đạo Tổ cũng không cách nào phá được.

Người này vừa kinh ngạc vừa tức giận: “Cậu dám động đến tôi sao! Tôi là người của nhà họ Viêm đấy!”

Ngô Bình cười khẩy: “Nhà họ Viêm à, nhà họ Viêm nào?”

Tư Không Vũ lên trước nói: “Bệ hạ, có khả năng nhà họ Viêm này là thế gia đứng đầu Tiên quốc lúc xưa!”

Ngô Bình: “Ồ? Nhà họ Viêm thuộc Tiên quốc sao?”

Người này khá bất ngờ: “Ông biết được lai lịch của nhà họ Viêm, ông là ai?”

Tư Không Vũ nhìn ông ta, tiếp tục nói: “Nhà họ Viêm của Tiên Quốc quyền thế thông thiên. Tiên quốc diệt vong có liên quan mật thiết với điều này. Đúng rồi, hình như tà ma xuất hiện cũng có liên quan với nhà họ Viêm”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play