Ngô Bình sửng sốt: “Điều này sao có thể?”

Thông Thiên: “Nói thật, ngay cả tiên tổ cũng không đạt được mục tiêu này, vì vậy tôi không có quá nhiều kỳ vọng”.

Ngô Bình: “Ông vẫn nên cho tôi xem tài nguyên mà tiên tổ để lại trước thì hơn”.

Thông Thiên: “Trong cung này có bảy bảo thất, mỗi bảo thất đều chất đầy bảo vật, cậu có thể tự mình đi xem”.

Ngô Bình cười nói: “Tất cả báu vật trong bảo thất bây giờ đều thuộc về tôi sao?”

Thông Thiên: “Không sai, đều thuộc về cậu. Có điều, trước khi mở bảo thất, cậu phải làm một việc. Làm xong thì bảo thất mới có thể mở ra”.

Ngô Bình cau mày: “Trước đó ông đã nói chỉ cần tới đây là lấy được tài nguyên. Vậy mà giờ còn bắt tôi phải làm gì nữa?”

Thông Thiên: “Cứ bình tĩnh, chuyện tốt cần phải có thời gian”.

Ngô Bình: “Được, vậy phải làm gì mới mở được bảo thất đầu tiên?”

Thông Thiên: “Trở thành Thần Tiên Vương.”

Ngô Bình rất kinh ngạc: “Thần Tiên Vương? Việc đó không phải chỉ dành cho Thần tộc thôi sao? Vì sao lại muốn tôi trở thành Thần Tiên Vương?”

Thông Thiên: “Lúc trước, Thần tộc là khắc tinh của Tiên tộc. Tuy rằng Tiên Đạo hiện tại đã bị cậu tách ra độc lập khỏi Tiên tộc, nhưng cái gai trong mắt là Thần tộc vẫn tồn tại. Để bù đắp thiếu sót của Tiên Đạo, cậu định phải tu luyện đạo của Thần tộc”.

Ngô Bình: “Thần Tiên Vương là đại cảnh giới thứ hai của Thần Tiên Kinh, tôi giờ mới chỉ ở đại cảnh giới đầu tiên”.

Thông Thiên: “Không sao, cậu có đủ thời gian tu luyện”.

Ngô Bình: “Tôi lấy trước chút tài nguyên cũng không được sao?”

Thông Thiên: “Không được”

Ngô Bình lắc đầu: “Được, vậy tôi quay về đã”.

Việc đi lại này không mất nhiều thời gian. Sau khi ra khỏi đó, anh đến Thông Thiên Thần Thổ và trở lại Huyền Nguyên Môn xem xét tình hình.

Trương Quân đang trấn giữ Huyền Nguyên Môn. Cậu ấy là hóa thân của Ngô Bình nên anh càng mạnh, Trương Quân cũng sẽ càng mạnh. Vì vậy Huyền Nguyên Môn ở nơi này đã phát triển lớn mạnh, trở thành thế lực không ai dám chọc vào.

Vừa thấy anh, Trương Quân nói ngay: “Chờ anh lâu lắm rồi”.

Ngô Bình: “Cậu tìm tôi có việc gì sao?”

Trương Quân: “Đã tìm thấy tung tích của kẻ thù, tôi muốn đi giết hắn”.

Ngô Bình vươn tay chỉ vào ấn đường Trương Quân, nói: “Tôi cho cậu mượn năm thành công lực, đi sớm về sớm”.

Sau khi được truyền công lực, khí tức của Trương Quân bạo phát. Cậu cười lớn một tiếng rồi hoá thành một đạo tiên quang rồi biến mất.

Sau khi Trương Quân đi khỏi, Ngô Bình liền ở lại Huyền Nguyên Môn giảng pháp cho các đệ tử nhiều ngày liền.

Anh giảng về Huyền Nguyên Tiên Đạo, bản chất chính là tu tiên.

Muốn giảng giải cho người khác thì bản thân trước tiên phải nắm vững. Điều đó cũng khiến Ngô Bình càng có dịp củng cố và hiểu rõ hơn những kiến thức này. Chỉ trong vài ngày mà anh thành công đột phá đến cảnh giới thứ tư của Thần Tiên Kinh!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play