Đạo Quân vội vàng nói: “Không có ai ra lệnh, tiểu nhân bị ma xui quỷ khiến muốn cướp tiền của công tử, tiểu nhân biết sai rồi, xin công tử thứ lỗi!”

Ngô Bình: “Xin thứ lỗi sao? Không sao, không phải ngươi thích ăn trộm tiền sao? Hiện tại toàn bộ số tiền trên người ngươi hãy giao ra hết, ta muốn xem ngươi tích cóp được bao nhiêu”.

Đạo Quân rỉ máu trong lòng, vô cùng đau xót nhưng lại không dám phản kháng, so với sinh mệnh, tiền bạc là cái thá gì?

Gã lấy ra một cái túi, Ngô Bình mở ra xem, bên trong có bốn đến năm trăm tỷ tiền Đạo, còn có vô số bảo vật, giá trị có thể không dưới một nghìn tỷ tiền Đạo!

Ngô Bình cũng sửng sốt: “Ngươi tích cóp được nhiều tiền như vậy, chắc làm hại rất nhiều người rồi đúng không?”

Đạo Quân run lên: “Tiểu nhân biết lỗi rồi! Cầu xin công tử tha cho tiểu nhân!”

La Khởi Vân vội vàng nói: “Công tử, anh không được thả gã đi! Tôi nhớ ra người này là tội phạm bị truy nã ở Tiên Đình, treo thưởng 150 tỷ tiền Đạo!”

Ngô Bình cười nói: “Anh ta thực sự được truy nã với mức thưởng 150 tỷ sao?”

La Khởi Vân gật đầu: “Người này đã giết vô số người, vì vậy phần thưởng cao cũng không có gì đáng ngạc nhiên”.

Ngô Bình phất tay một cái, hai người này liền ngất đi, anh nói với Liễu Chí Mưu: “Ông Liễu, đi nhận thưởng đi, là 150 tỷ đấy, phải lấy chứ”.

Liễu Chí Mưu gật đầu: “Vâng, tôi sẽ làm ngay”.

Liễu Chí Mưu đưa hai người đến nhận phần thưởng, La Khởi Vân thì mời Ngô Bình đến nhà của mình.

Nhà họ La có một Thánh Nhân, đó là Trà Thánh La Tri Thiền. La Tri Thiền rất có danh tiếng trong Tiên Giới, ngay cả Đại Thiên Tôn cũng rất thích trà mà ông ấy pha, cho nên địa vị của nhà họ La ở Tiên Giới vô cùng cao.

Nhà họ La ở trong núi, nơi núi non trập trùng, đồi nào cũng trồng trà, đủ các loại trà. Để cho phép các cây trà khác nhau phát triển thuận lợi, các trận pháp được bố trí trên mỗi đỉnh núi và những trận pháp này hút linh khí trực tiếp từ nhiều thế giới duy độ cao.

Ngô Bình bay trên không trung, nhìn thấy nhiều cây trà như vậy thì hai mắt sáng lên, hỏi: “Cô La, lá trà tươi của nhà cô có bán ra ngoài không?”

La Khởi Vân mỉm cười và nói: “Một số loại từ cấp thấp đến trung bình đều được bán. Nhưng nếu anh cần chúng, chúng tôi cũng có thể cung cấp lá trà tươi cao cấp”.

Ngô Bình: “Cảm ơn cô rất nhiều. Tôi muốn lấy một số cây trà từ chỗ cô về cho nông dân trồng trà chỗ tôi”.

La Khởi Vân: “Cây trà này là giống do ông nội tôi trồng dựa trên sách cổ, nó là loại duy nhất trên thế giới. Nhưng anh là một Đại Thánh, tôi nghĩ ông nội của tôi sẽ rất vui lòng tặng anh”.

Họ bay được một đoạn thì La Khởi Vân và Ngô Bình đáp xuống một vườn trà, trong vườn trà có vài căn nhà, phía trước có một cái sân. Lúc này một thiếu niên đang ngồi trên mặt đất nghe người đàn ông trung niên giảng về trà đạo.

Thấy La Khởi Vân, người đàn ông trung niên nói thêm vài câu rồi đứng dậy cười nói: “Khởi Vân, sao cháu về sớm thế? Lần này có thu hoạch gì không?”

La Khởi Vân cười nói: “Chú ba, cháu có thu hoạch rất lớn. Đây là Lý công tử, có trà đạo vô cùng tinh thâm”.

Người đàn ông nhìn Ngô Bình, không nhận ra điểm gì đặc biệt nên nói: “Ồ, Lý công tử cũng am hiểu trà đạo sao?”

Ngô Bình có thể cảm giác chú ba của La Khởi Vân hơi bài xích anh, điều này khiến anh hơi bất ngờ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play