Ngô Bình gật đầu: “Sớm muộn cũng phải đi mà”.
Đào Như Tuyết: “Huyền Bình, tốt nhất anh nên dùng thân phận khác. Như thế dù anh có làm gì thì họ cũng không trách anh được”.
Ngô Bình cười nói: “Ừ, chuyện này anh làm suốt mà”.
Anh ở lại nhà thêm vài hôm rồi đến Tiên Giới.
Anh chưa chính thức đến đây lần nào, trước kia anh mới chỉ tới đại thế giới Huyền Hoàng, đại thế giới Kiếm Đạo và đại thế giới Thái Thanh thôi, nhưng đây đều không phải khu vực chính của Tiên Giới. Lần này thì khác, anh sẽ đến thẳng trung tâm của Tiên Giới là đại thế giới Trung Ương.
Đại thế giới Trung Ương nối liền với các đại thế giới khác, giờ còn nối với các Khuyên giới lớn, hay thậm chí là các thế lực lớn cũng thiết lập điện vận chuyển với nơi này cho tiện đi lại.
Đại thế giới Trung Ương rất rộng, thời không thì chồng chéo lên nhau, diện tích thì còn rộng hơn cả đại lục Hồng Hoang.
Đây là lần đầu tiên Ngô Bình đến đây, khi hai chân vừa tiếp đất, anh đã cảm thấy một trật tự đại đạo hoàn chỉnh. Không chỉ thế, ở đây không giống thế giới linh đài, nó là một thế giới thật sự.
Hiện giờ, Ngô Bình đang ở trong một ngọn núi hoang, anh bay lên cao thì nhìn thấy ở phía xa có một thành nhỏ nên bay về đó.
Gần đên nơi, anh đã nhìn thấy có nhều tu sĩ đi vào trong thành. Nhưng có hai Hư Tiên đang đứng ở đây để kiểm tra người ra vào. Anh quan sát thì thấy tất cả mọi người vào thành đều có một thứ tương tự như giấy thông hành tên là Tiên Dẫn. Nếu không có thứ này thì phải đăng ký làm tại chỗ, mà đăng ký làm Tiên Dẫn sẽ phải thong báo lai lịch và mục đích đến đây.
Ngô Bình xếp hàng ở bên ngoài, sau đó lấy huy hiệu thầy luyện đan lúc trước ra, hai Hư Tiên thấy anh là thầy luyện đan thì lập tức khách sáo hẳn, một người nói: “Anh đến thành có việc gì ạ?”
Ngô Bình cười đáp: “Tôi là Lý Đức Tài, là một đại sư luyện đan năm sao. Tôi đến đây để mua ít dược liệu, tiện thế bán ít đan dược”.
Hư Tiên kia cười nói: “Thành Tử Tinh chào đón đại sư, nhưng chúng tôi phải đăng ký giúp anh để làm Tiên Dẫn đã”.
Ngô Bình gật đầu: “Được, phiền hai anh!”
Đại sư luyện đan năm sao cực hiếm, cả thành Tử Tinh cũng chẳng có lấy một người, vì thế quá trình làm Tiên Dẫn của Ngô Bình rất thuận lợi. Họ chỉ hỏi anh vài câu rồi làm cho anh ngay.
Có Tiên Dẫn rồi, Ngô Bình thuận lợi vào thành Tử Tinh. Tuy đây là một thành nhỏ, nhưng diện tích vẫn khá lớn, dân số đông đúc.
Vào thành rồi, Ngô Bình đến ngay đường lớn để xem cửa hàng đan dược ở đây. Anh phát hiện các cửa hàng đan dược ở đây hầu hết đều kinh doanh theo chuỗi, ví dụ anh có thể nhìn thấy tên của cửa hàng Vạn Cổ Đan Lâu ở mấy con phố.
Ngô Bình hỏi thăm một chút thì biết được thế lực đứng sau Vạn Cổ Đan Lâu là một môn phái luyện đan rất mạnh tên là Linh Tê Đan Tông. Tiêu chuẩn để trở thành thầy luyện đan ở đây cùng với chất lượng đan dược đã được môn phái này lập ra quy định. Ở Tiên Giới có khá nhiều thế lực luyện đan giống Linh Tê Đan Tông, họ đều giữ mối quan hệ thân thiết với nhau, vừa cạnh tranh vừa hợp tác.
Ngô Bình mất một ngày để đi tới hết các cửa hàng đan dược ở thành Tử Tinh, đồng thời mua được cả đống dược liệu. Ngoài ra, anh đã mua một ngôi nhà ở đây, sau khi về nhà thì anh bắt tay vào luyện đan ngay. Anh muốn xem rốt cuộc có thể bán đan dược ở trong thành này hay không.
Tối đó, anh đã luyện chế được hơn chục loại đan dược, thêm đan dược mà anh đã có sẵn nữa thì tổng cộng Ngô Bình đã có hơn năm mươi loại, gộp lại là hơn trăm viên.
Sáng sớm hôm sau, anh đã mua một cửa hàng, sau đó đổi thành cửa hàng đan dược và thuê thêm người tới hỗ trợ, anh đã đặt cho cửa hàng cái tên là cửa hàng đan dược Đức Tài và bắt đầu kinh doanh đan dược. Đan dược của anh có chất lượng cao, giá cả hợp lý, tu sĩ đầu tiên vào xem đã bị thu hút và mua một lèo ba loại đan dược. Không lâu sau, lại có thêm hơn chục tu sĩ khác vào và vui vẻ lựa chọn đan dược.