Đào Như Tuyết: “Đúng vậy, nhưng vẫn có nhiều người có thực lực mạnh coi thường luật Tiên Quy. Em nghĩ giờ mới chỉ là bắt đầu thôi, không lâu nữa, Đại Thiên Tôn sẽ dùng luật pháp để trói buộc tất cả tu sĩ”.

Ngô Bình: “Một thế giới tu hành có luật pháp ư? Thú vị đấy!”

Đào Như Tuyết: “Tiên Giới bây giờ vàng thau lẫn lộn nên việc quản lý lỏng lẻo, em cảm giác như tiên đình cố ý làm vậy để nhân đây cho vài thế lực trỗi dậy. Sau này, tiên đình chỉ cần khống chế các thế lực ấy là nắm được cả Tiên Giới rồi”.

Nghe Đào Như Tuyết kể xong về tình hình của Tiên Giới, Ngô Bình quyết định hôm khác sẽ đến đó kiểm tra một chuyến để bày binh bố trận trước. Anh có dự cảm không lâu nữa, Tiên Giới sẽ ngày càng phồn vinh.

Anh ngẫm nghĩ rồi nói với Đào Như Tuyết: “Vậy thì thứ có thể thu hút các tu sĩ đến từ các Khuyên Giới khác nhau chính là mua bán. Hơn nữa, bất kể là tu sĩ ở đâu thì cũng cần đến tài nguyên tu hành đầu tiên”.

Đào Như Tuyết cười nói: “Huyền Bình, ý anh là đan dược ư?”

Ngô Bình gật đầu: “Ừ, chúng ta có thể dùng đan dược để đổi lấy dược liệu ở mọi nơi, sau đó luyện chế ra được nhiều đan dược hơn”.

Đào Như Tuyết: “Nhưng anh chỉ có một mình thì có thể luyện chế được bao nhiêu đan dược chứ?”

Ngô Bình: “Anh có thể tạo ra các con rối luyện đan, chúng sẽ luyện chế đan dược theo quy trình của anh. Đan dược do chúng luyện chế ra cũng không thua gì của anh đâu, đương nhiên anh vẫn sẽ đích thân luyện chế các đan dược cao cấp”.

Đào Như Tuyết cười nói: “Nếu có thể dùng con rối để luyện đan thì chắc chắn chúng ta sẽ kiếm được bộn tiền. Huyền Bình, việc này anh cứ để em”.

Ngô Bình gật đầu: “Ừ, chờ anh củng cố vị trí ở Tiên Giới rồi thì em đến đó kinh doanh cửa hàng đan dược của mình nhé”.

Đào Như Tuyết: “Giai đoạn đầu, chúng ta có thể bán đan dược trên mạng Tiên, em nghe nói mạng Tiên đang mở rộng phạm vi sử dụng, mọi người ở các đại Khuyên Giới đều đang dùng rồi”.

Ngô Bình: “Ừ, mạng Tiên nổi tiếng rồi nên kinh doanh trên đó cũng được”.

Ngô Bình ở lại với mẹ con Đào Như Tuyết mấy hôm, tiện thế lấy hạt châu màu vàng kia ra nghiên cứu. Bên ngoài hạt châu này có chín tầng phù văn, nhưng Cự Linh Tông chỉ lĩnh ngộ được Cự Linh Kinh ở ngoài cùng, từ đó có thể thấy hạt châu này che giấu một bí mật lớn.

Ngô Bình có kinh nghiệm trong lĩnh vực này, vì thế anh không vội vàng mà cứ thế lĩnh ngộ từng tầng của hạt châu. Tầng thứ nhất với anh không khó, anh chỉ cần nghĩ một lát là hiểu. Khi anh đang cảm nhận phù văn thì chợt có một luồng sức mạnh kỳ diệu ở ngoài vũ trụ tích tụ rồi tiến vào trong cơ thể anh. Luồng sức mạnh này rất lớn, nhưng với Ngô Bình thì chưa là gì, anh nhanh chóng luyện chế nó thành một cái vòng thần và trở thành một phần trong sức mạnh của anh.

Tiếp đó, anh cảm nhận tầng phù văn thứ hai, lại có một luồng sức mạnh hung hãn tiến vào người anh tiếp và lại được anh luyện chế thành một cái vòng thần. Cứ thế, Ngô Bình liên tục cảm nhận và hấp thu sức mạnh của chín tầng phù văn và luyện hoá chúng thành vòng thần.

Khi anh lĩnh ngộ đến tầng thứ chín thì hạt châu chợt bay lên cao, sau đó phá vỡ không gian để tiến vào thần hải của anh. Thần hải của nna rất rộng, hạt châu vừa tiến vào đã có tiếng nổ lớn vang lên, nó đã hoá thành khói. Hơi khói cuồn cuộn rồi biến thành một cường giả hình người. Mấy chiếc vòng mà anh luyện hoá trước đó cũng bay lên, sau đó xếp thành hàng phía sau cường giả hình người.

Lúc này, Ngô Bình thấy cơ thể của các cường giả hình người này có sự biến đổi kỳ lạ. Cấu tạo cơ thể và trạng thái của nó đều mô phỏng theo Ngô Bình, thậm chí ngoại hình của nó cũng giống anh y hệt. Nửa tiếng sau, cường giả hình người đã biến thành một người giống hệt Ngô Bình, thậm chí đến quần áo cũng tương tự. Họ cũng có Động Thiên, thần hồn, thần thông võ kỹ, thậm chí đến từng sợi lông cũng giống nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play