Chấn Lôi: “Năm đó tôi đã cắt đứt với hóa thân này. Không ngờ thành tựu của người đó còn cao hơn tôi”.

Ngô Bình: “Tại sao anh không bảo người đó cứu anh?”

Chấn Lôi: “Người đó không thể đến, nếu không chúng tôi sẽ lại hợp thành một”.

Ngô Bình quan sát hắn: “Chắc bây giờ anh đã tiến hóa thành Tiên tộc đúng không?”

Chấn Lôi: “Đúng vậy, hiện tại tôi là Tiên tộc tiến hóa, thực lực càng thêm mạnh”.

“Anh mạnh như vậy, ai có thể áp chế anh ở đây?”

Chấn Lôi: “Một cường giả tuyệt thế, thực lực của hắn rất mạnh, tôi không địch lại”.

Ngô Bình liền trở nên hứng thú: “Ai vậy?”

Chấn Lôi: “Tôi không biết, khi hắn ra tay, tôi thậm chí còn không nhìn rõ mặt hắn”.

Ngô Bình kinh ngạc, lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ là kẻ còn mạnh hơn cả Đạo Tôn?”

Chấn Lôi: “Cậu có thể giúp tôi ra khỏi đây không?”

Ngô Bình lắc đầu: “Giờ tôi không giúp được anh, mười tám dây xích trấn áp anh có cấm chế rất mạnh”.

Chấn Lôi: “Cậu chỉ cần làm một chuyện cho tôi thôi, đó là giết tôi”.

Ngô Bình giật mình: “Giết anh?”

Chấn Lôi gật đầu: “Đại trận khiến tôi không trốn được, nhưng có thể luân hồi. Giết tôi, tôi có thể luân hồi lần nữa, tu luyện lần nữa”.

Ngô Bình: “Anh sẽ chuyển thế như thế nào?”

Chấn Lôi: “Sau khi tôi chết, nơi này sẽ có một hạt tiên chủng, cậu hãy mang đi, tìm một người phụ nữ mới mang thai, tôi sẽ đầu thai vào đó”.

Ngô Bình: “Tiên chủng có thể bảo tồn ký ức trước kia của anh sao?”

Chấn Lôi: “Đúng vậy. Nhiều nhất ba năm sau là tôi có thể khôi phục tu vi”.

Ngô Bình do dự, Chấn Lôi nói: “Nếu như cậu tình nguyện giúp tôi, tôi tình nguyện cho cậu hết tất cả tu vi và lĩnh hội của tôi”.

“Trao hết cho tôi?”, Ngô Bình trừng mắt nhìn hắn: “Sức mạnh của anh có lẽ không thích hợp với tôi”.

“Sức mạnh Tiên tộc là một dạng sinh mệnh, nó sẽ nhanh chóng thích ứng với cơ thể của cậu và điều chỉnh trạng thái để thích ứng. Tuy nhiên, thể chất của cậu sẽ hạn chế sức mạnh của nó”.

Ngô Bình rất bài xích điều này, nói: “Tôi không cần”.

Chấn Lôi: “Mười tám xiềng xích ngày đêm lấy tiên nguyên của tôi để bồi dưỡng đệ tử tài năng trong giáo này. Nếu cậu không lấy đi thì sẽ chỉ khiến người phía trên được lợi thôi”.

Ngô Bình sửng sốt: “Tiên nguyên của anh có thể bồi dưỡng thiên tài sao?”

Chấn Lôi: “Đương nhiên, nếu không Huyền Chân Giáo mạnh lên bằng cách nào?”

Ngô Bình: “Anh có thể đảm bảo sẽ không lấy thân thể của tôi không?”

Chấn Lôi cười nói: “Việc này rất dễ dàng, cậu giết tôi trước, sau khi tôi chết cậu có thể rút tiên nguyên”.

Ngô Bình suy nghĩ một chút rồi nói: “Được”.

Chấn Lôi: “Hãy dùng lực lượng mạnh nhất của cậu để phá hủy thân thể của tôi”.

Ngô Bình suy nghĩ vài giây rồi hỏi: “Chuẩn bị xong chưa?”

Chấn Lôi gật đầu: “Hãy hành động đi”.

“Ầm ầm!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play