Lúc này, nghìn dặm phía trước có một bức tường che vừa cao vừa to, trên tường dày đặc pháo thần, mái tường rất rộng, phía trên tập hợp hàng chục triệu đại quân Thần tộc.

Thiên soái xuất hiện trước mặt Ngô Bình, hỏi anh: “Có phải cậu thấy ngạc nhiên không?”

Ngô Bình đáp: “Vâng, Thiên soái. Mạt tướng vốn nghĩ chiến trường nằm ở đại lục Côn Luân”.

Thiên soái nói: “Nơi này là trận nhãn của Khuyên giới. Hạ được nơi này, Khuyên giới sẽ biến mất”.

Ngô Bình hỏi: “Thiên soái, Khuyên giới biến mất, chẳng phải tu sĩ trong Khuyên giới cũng sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn sao?”

Thiên soái trả lời: “Đây là điều không thể tránh khỏi. Sau khi Khuyên giới biến mất, đại lục Côn Luân, đại lục Hồng Hoang và một vài thời không khác sẽ hợp lại với nhau lần nữa, hình thành một thế giới hoàn chỉnh”.

Ngô Bình rất kinh ngạc: “Trước đây những đại lục này từng nối liền thành một thể ư?”

Thiên soái đáp: “Đúng thế. Đại lục Hồng Hoang hoàn chỉnh đã bị chia cắt thành mười mấy phần, nằm ở những thời không khác nhau, nhưng chúng đều ở Khuyên giới cả. Có một số thời không ngăn cách lẫn nhau. Mục tiêu của Đại Tiên Tôn chính là ghép nối tất cả những phần ấy để xây dựng lại một đại lục Hồng Hoang hoàn chỉnh”.

Ngô Bình nói: “Mạt tướng vốn nghĩ rằng thứ mà Đại Thiên Tôn muốn tranh giành chỉ là cấm địa của đại lục Côn Luân”.

Thiên soái bảo: “Cấm địa của đại lục Côn Luân chỉ là một phần. Chỉ khi ghép lại hoàn chỉnh đại lục Hồng Hoang thì cấm địa hoàn chỉnh mới xuất hiện! Đó mới là thời cơ mở ra cấm địa”.

“Chẳng trách Thần tộc lại xem trọng như vậy, đại quân hàng chục triệu của Thần tộc đóng quân ở đây!”

Thiên soái nói: “Hiện nay Thần tộc đang đối diện với sự vây đánh từ rất nhiều thế lực, là cơ hội nghìn năm hiếm có. Nếu lần này không thành công, sau này sẽ rất khó gặp được cơ hội như vậy nữa”.

Lúc này Ngô Bình phát hiện trên bức tường thành đã xuất hiện thêm cả nghìn luồng khí tức quen thuộc. Anh cảm ứng chúng, đoạn nói: “Phía Thần tộc cử ra Thần Tiên, có cao thủ cấp Tiên Vương và cấp Tiên Hoàng!”

Thiên soái nói: “Cao thủ thì chúng ta cũng có, không cần lo về điểm này”.

Quả nhiên, không lâu sau đó, Ngô Bình cũng cảm nhận được cả nghìn luồng khí tức cực mạnh ở phía sau lưng. Chủ nhân của những khí tức này đều là tu sĩ tiên đạo hùng mạnh.

Ngô Bình cười nói: “Trước đây tôi cảm thấy Nhân tộc rất yếu ớt. Giờ thì xem ra là tôi không hiểu Nhân tộc rồi”.

Thiên soái cười bảo: “Năm xưa Nhân tộc từng hai lần tấn công thần vực, đánh đến mức Thần tộc không có sức chống đỡ. Nay tiên đạo hưng thịnh, năng lực tổng thể của chúng ta thật ra mạnh hơn thời của thái cổ chân nhân và thời của các Thánh. Chẳng qua, muốn tập hợp sức mạnh của Nhân tộc là chuyện rất khó”.

Lúc này, Thiên soái thấy binh mã đã đông đủ, liền phất tay, cao giọng nói: “Tiền quân, xông lên!”

Ngay lập tức, năm triệu tiền quân tinh nhuệ nhất với sự phối hợp của một trăm chiến hạm tiên hùng mạnh, một trăm nghìn khẩu pháo tiên và đại quân hàng triệu con rối Thiên Tiên, đã xông thẳng vào tường thành. Hàng vạn khẩu pháo bắn ra, giữa tiếng pháo rền, không ngừng có tướng sĩ bị bắn tan tác, không ngừng có pháo tiên bị huỷ diệt, chiến đấu rất khốc liệt

“Ngô Tiểu Bình, bản soái lệnh cho cậu dẫn dắt tả quân, tấn công vào bên trái! Chia sẻ áp lực với tiền quân!”

Trong ba năm qua, họ đã luyện tập vô số lần. Vừa nghe lệnh của Ngô Bình, ba triệu tướng sĩ liền tuần tự phát động tấn công về phía bên trái tường thành. Đồng thời, hữu quân cũng xuất phát. Ba đạo quân cùng lúc tấn công, tổng binh lực hơn chục triệu!

Ngô Bình biến hình, cùng mười con rối Ma Thần lao ra phía trước. Bom đạn sẽ bắn vào người họ đầu tiên, thần thuật cũng rơi xuống người họ trước tiên. Ngay cả con rối Ma Thần khi đến gần tường thành cũng đã bị đánh tả tơi, mất tay mất chân, gần như đổ gục.

“Ầm ầm!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play