Ngô Bình từ chối: “Du tướng quân khách sáo quá. Mọi người đều làm việc cho Tiên Đình, không có sự phân biệt. Tôi thấy vẫn nên chia đôi đầu người của Thần tộc cho hai bên thì hơn”.

Du Trường Tín nghe xong rất vui vẻ. Lần này quân của ông ta tổn thất nặng nề, các tướng sĩ cũng cần quân công để vực dậy tinh thần. Ông ta cười nói: “Vậy thì cảm ơn cậu em!”

Binh lính của hai bên cùng nhau thu dọn chiến trường, lột sạch trang bị của Thần tộc rồi cắt đầu người xuống. Bên hông quân lính dưới trướng Ngô Tiểu Bình đều có treo mấy cái đầu lâu.

Sau khi dọn chiến trường xong, anh nhận được lệnh phối hợp với lộ quân 5 trấn thủ tòa thành này, xây dựng doanh trại tạm thời.

Anh chọn đóng quân ở phía Nam tòa thành. Anh kiểm kê lại công lao của các tướng sĩ rồi ghi chép đầy đủ trong sổ quân công.

Sổ quân công là một pháp khí. Chỉ cần anh viết vào, Tiên Đình sẽ tự động nhận được thông tin quân công của từng người. Tiên Đình sẽ phái người đến xác minh rồi luận công ban thưởng.

Trong cuộc chiến lần này, binh đoàn của Ngô Bình giết được ba trăm sáu mươi nghìn quân địch, hủy diệt mười con rối Ma Thần. Hầu như ai cũng lập được quân công. Chưa đầy nửa tiếng sau khi anh báo cáo quân công xong, Tiên Đình đã phái Tiên quan đến đối chiếu. Tiên quan thấy không có sai sót gì mới cười nói: “Chúc mừng Ngô thống lĩnh lập được công lớn. Trận chiến hôm nay vô cùng quan trọng. Nếu mọi người không giữ được tòa thành này, quân chủ lực của ta sẽ bị địch bao vây cả hai phía”.

Ngô Bình đáp: “Quá khen rồi, là việc nên làm mà”.

Tiên quan lại dặn dò: “Phần thưởng sẽ được gửi đến trong hôm nay, Ngô thống lĩnh nhớ chia theo công lao của từng người.

Ngô Bình tiễn Tiên quan đi rồi mới hỏi thăm tiểu tướng bên cạnh: “Tiên Đình ban thưởng gì vậy?”

Tiểu tướng nọ đáp: “Thưa tướng quân, có nhiều loại ban thưởng, phần lớn là binh khí áo giáp. Giáp tiên của Tiên Đình số lượng có hạn, các vũ khí cấp cao cũng được nhiều người nhắm tới, nghe nói đều là hàng chế tạo từ thiên ngoại. Còn có cả hình thức thưởng bằng tiền mặt”.

Ngô Bình lại hỏi: “Chém đầu một tên lính Thần tộc được thưởng bao nhiêu tiền?”

Tiểu tướng giải thích: “Ít nhất cũng phải một trăm triệu đồng Thần Long”.

Ngô Bình kinh ngạc trợn tròn mắt: “Nhiều vậy sao?”

Tiểu tướng cười nói: “Bình thường các tướng quân đều giữ lại phần lớn tiền thưởng, về tay binh lính chắc chỉ còn một, hai triệu thôi”.

Anh hỏi ra được bình thường ban thưởng ở đây đều là tướng quân nhận trước rồi mới phân phát chỗ còn lại cho binh sĩ. Anh cảm thấy như vậy không ổn chút nào, bèn gọi các tướng vào hỏi: “Hôm nay ai là người có công lao lớn nhất?”

Các tướng lĩnh đều đồng thanh đáp: “Tất nhiên là tướng quân”.

Anh gật đầu nói tiếp: “Nếu tôi là người có công lao lớn nhất thì tôi được quyền quyết định quy tắc chia tiền thưởng. Mọi người có ý kiến gì không?”

Tất cả đều trăm miệng một lời: “Xin tuân theo mệnh lệnh của tướng quân!”

Anh hài lòng nói: “Được, tôi quyết định chia tiền thưởng thành mười phần, tôi nhận bốn phần, các tướng lĩnh cùng cấp nhận ba phần. Còn ba phần kia chia cho các binh lính cấp thấp nhất. Mọi người thấy sao?”

Các tướng lĩnh mừng rỡ đáp: “Đa tạ tướng quân!”

Thực ra thống lĩnh lúc trước vẫn luôn độc chiếm 90% tiền thưởng mỗi khi lập được quân công, chỉ chia 10% còn lại cho các tướng sĩ và binh lính. Bây giờ Ngô Bình chỉ nhận 40% đã là quá hào phóng rồi!

Phần thưởng được đưa đến trước khi trời tối. Trong đó có năm trăm thanh vũ khí cấp cao, ba trăm bộ áo giáp cấp cao, năm nghìn vũ khí cấp trung, ba nghìn bộ áo giáp cấp trung. Ngoài ra còn có các loại bùa chú, đan dược khác. Về tiền mặt được thưởng một trăm nghìn tỷ đồng Thần Long! Ở đây không chỉ có phần thưởng giết tướng sĩ Thần tộc mà còn có cả phần thưởng tiêu diệt mười con rối Thần Ma.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play