Quá trình giành lấy ba mươi sáu quận gần như không gặp phải sự kháng cự nào. Sau đó, Tư Không Vũ ra lệnh miễn thuế mười năm cho ba mươi sáu quận, đế quốc còn phân phát gạo mì và nhu yếu phẩm hàng ngày cho mỗi gia đình.

Sau khi xoa dịu lòng dân, Ngô Bình đích thân trấn thủ thành phố ở cực Đông, thành Đông Lâm.

Thành Đông Lâm vốn là một trong bốn thành phố lớn nhất nước Long, sau này về tay thần triều Đại Uy vẫn là thành phố lớn của thần triều Đại Uy, thương mại phát triển và dân số đông đúc. Thành Đông Lâm và các thành phố nhỏ xung quanh có tổng dân số hơn một trăm triệu người, trong đó có rất nhiều bang phái, môn phái.

Nếu thần triều Đại Uy muốn giành lại lãnh thổ đã mất, nơi đầu tiên họ đánh chiếm chắc chắn là thành Đông Lâm. Ngô Bình trấn thủ ở đây để đề phòng thần triều Đại Uy phản công.

Trong một ngôi viện ở thành Đông Lâm, Ngô Bình đang tu luyện, bỗng lòng giật thót, lập tức bay lên trời cao. Anh nhìn thấy ở hướng thần triều Đại Uy có một luồng thần quang từ trên trời giáng xuống. Trong thần quang có hàng triệu đại quân Thần tộc từ trên trời bay xuống, trong đó có một lượng lớn cao thủ Thần tộc!

Gần như cùng lúc đó, ở hướng của nước Long cũng có một luồng thần quang từ trên trời giáng xuống. Từ tiên quang bay xuống hàng triệu tiên binh tiên tướng và rất nhiều cao thủ tiên đạo.

“Hửm? Hai bên muốn quyết chiến sao?”, anh tự nhủ.

Thế là anh liên lạc với Chu Nguyên Thông. Chu Nguyên Thông vẫn luôn làm việc ở nước Long, chắc chắn sẽ biết một vài chuyện.

Lúc này Chu Nguyên Thông đang luyện binh ở phủ, vừa nghe tin từ Ngô Bình liền cười hỏi: “Chú đang ở đâu thế?”

Ngô Bình nói: “Anh, em sẽ đến chỗ anh ngay”.

Chu Nguyên Thông đáp: “Ừ, anh đợi chú!”

Chỉ chốc lát sau, anh đã xuất hiện ở trước Chu phủ. Chu Nguyên Thông ra đón anh. Nhìn thấy dáng vẻ hiện giờ của Ngô Bình, hắn cũng không bất ngờ, cười bảo: “Mấy năm rồi không gặp, tu vi của chú trở nên đáng sợ hơn rồi”.

Ngô Bình đáp: “Anh cũng rất tuyệt, đã hồi phục tu vi rồi”.

Bây giờ Chu Nguyên Thông đã trở về cấp bậc Đạo Quân, thực lực không thể xem thường.

Chu Nguyên Thông xua tay: “So với chú thì kém xa lắm”.

Hắn mời Ngô Bình vào nhà. Ngô Bình hỏi: “Anh có biết vì sao ban nãy Tiên Giới cử một lượng lớn tiên binh tiên tướng xuống đây không?”

Chu Nguyên Thông đáp: “Còn vì lý do gì nữa? Thần tộc thành lập thần triều Đại Uy thông qua việc thôn tính nước Long, làm như vậy chính là tát vào mặt Đại Thiên Tôn. Đại Thiên Tôn vẫn luôn chuẩn bị phản kích, lần này cử tiên binh tiên tướng xuống đây chính vì đã quyết định công khai đối đầu với Thần tộc”.

Ngô Bình hỏi: “Đối đầu với Thần tộc? Hình như Tiên Giới không có năng lực này mà nhỉ?”

Tuy rằng Tiên Giới mạnh nhưng cũng chỉ nằm trong Khuyên giới thôi, năng lực tổng thể kém xa Thần tộc.

Chu Nguyên Thông nói: “Thế là chú không biết rồi, Đại Thiên Tôn đã bồi dưỡng một nhóm cao thủ ở thiên ngoại từ lâu, còn nhận được sự giúp đỡ của thế lực thiên ngoại. Bây giờ Thần tộc đang phải đối mặt với nhiều thách thức, tinh lực phân tán, thế nên Đại Thiên Tôn mới dám đối chọi với Thần tộc”.

Ngô Bình hỏi: “Anh à, mục tiêu của Đại Thiên Tôn là gì vậy?”

Chu Nguyên Thông đáp: “Anh không phải nhân vật nòng cốt của nhánh Đại Thiên Tôn nên thông tin có hạn. Nhưng anh cảm thấy mục tiêu đầu tiên của Đại Thiên Tôn có lẽ là kiểm soát Khuyên giới của chúng ta”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play