Chương 4096
“Tại sao anh vẫn chưa gia nhập?”
Trương Định Nhất cười đáp: “Năng lực của tôi chưa hồi phục, nên vẫn còn do dự. Anh Ngô, hay là chúng ta cùng gia nhập phái Hoàng Long?”
Ngô Bình hỏi lại: “Anh chắc chắn nội bộ phái Hoàng Long không có người hoà hợp?”
Trương Định Nhất nói: “Chắc là không có đâu nhỉ? Dù gì thì số lượng người hoà hợp cũng không nhiều, chúng ta gặp mặt nhau đã là xác suất cực nhỏ rồi”.
Ngô Bình bảo: “Vậy anh Trương có thể tiếp xúc trước, nhưng tạm thời đừng nhắc tên tôi. Nếu chắc chắn ổn thì chúng ta có thể gia nhập phái Hoàng Long”.
Trương Định Nhất cười nói: “Được! Mấy ngày tới, tôi sẽ liên hệ với phái Hoàng Long”.
Nói thêm một lúc nữa, cả hai tạm biệt.
Về đến biệt thự Ngư Châu, La Phi Phi đang xem phim. Thấy anh về, cô ấy cười nói: “Tiểu Bình, em cảm thấy nhà này rộng quá”.
Ngô Bình đáp: “Không rộng. Phi Phi, khi rảnh em nhớ dẫn chú và dì đến tham quan. Thấy chúng ta có nhà rồi, có lẽ họ sẽ không phản đối chúng ta yêu nhau nữa”.
La Phi Phi gật đầu: “Vâng!”
Sau khi ru La Phi Phi ngủ, Ngô Bình bắt đầu tu luyện. Anh phải nhanh chóng khôi phục tu vi, nếu không sẽ không thể có chỗ đứng ở thế giới này.
Song tốc độ tu luyện rất chậm, trời sắp sáng rồi mà chân khí của anh chỉ mới tăng một chút.
“Cứ thế này mãi thì nửa năm nữa, mình cũng không thể luyện thần”, anh thở dài, cảm thấy như vậy không phải là cách.
Khi mặt trời sắp mọc, anh giật mình, sực nhớ ra gì đó: “Xích Minh Bản Nguyên Kinh của mình không thuộc về thế giới này. Xét về lý, có lẽ nó sẽ không bị ảnh hưởng”.
Nghĩ đến đây, tim anh giật thót, thử thức tỉnh sức mạnh Xích Minh trong cơ thể mình. Bước đầu tiên, anh bắt đầu tu luyện Xích Minh Bản Nguyên Kinh. mới tu luyện được vào phút, anh đã cảm nhận được thời không bí ẩn nào đó trong cơ thể bắt đầu có một luồng sức mạnh tỉnh giấc. Tu luyện thêm một lúc nữa, luồng sức mạnh này dần dần thấm ra và đi vào cơ thể Ngô Bình.
Sau khi tu luyện hơn một giờ, sức mạnh Xích Minh trong người anh đã mạnh hơn hẳn chân lực trong cơ thể anh.
“Quả nhiên là được!”, vui mừng khôn xiết, ngay cả La Phi Phi gọi ăn sáng mà anh cũng không nhúc nhích, chuyên tâm tu hành.
Đến trưa, sức mạnh Xích Minh trong cơ thể anh đã khá mạnh.
Lúc này La Phi Phi đã từ trường về, cười ha ha nói với anh: “Tiểu Bình, điểm thi hôm qua đã có rồi, em đạt điểm tuyệt đối!”
Ngô Bình cười nói: “Giỏi quá. Phi Phi, trưa nay đi đâu ăn đây?”
La Phi Phi đáp: “Em hẹn bạn học rồi. Tiểu Bình, anh tự ăn nhé”.
Ngô Bình bảo: “Hay lắm, hẹn bạn mà không gọi anh”.
La Phi Phi ôm anh làm nũng: “Buổi hẹn của nữ sinh mà, không được đưa bạn trai theo”.
Ngô Bình nói: “Được rồi, anh tự lo”.
La Phi Phi thay quần áo rồi chạy đến chỗ hẹn. Ngô Bình ăn một bát mì trên phố rồi đến bệnh viện. Anh đã nhận tiền của Phùng Lập Hiền, dĩ nhiên phải chữa khỏi bệnh cho con gái của đối phương.
Phùng Lập Hiền đã rời khách sạn từ sớm, đang nóng lòng chờ Ngô Bình ở bệnh viện. Thấy anh xuất hiện, Phùng Lập Hiền vội nói: “Xin hãy trị khỏi cho con gái tôi!”