Lý Vân Đẩu nói: “Huyền Bình, ông có chuyện cần bàn với cháu!”

“Ông nội nói đi ạ!”

Lý Vân Đẩu: “Bây giờ là thế giới tu hành, người như bọn ông không giúp gì được cháu, thiên hạ cũng thái bình, Thiên Võ thịnh vượng, sẽ tồn tại lâu dài. Ông nội muốn hỏi cháu là có thể sắc phong cho mấy chú bác của cháu vài chức tước không?”

Ngô Bình gật đầu: “Chuyện này đương nhiên là được! Cháu đã có ý nghĩ này lâu rồi!”

Chú bác của Ngô Bình đều có con cái, chuyện sắc phong không chỉ là chuyện một người, anh đã thương nghị với các đại thần rồi.

Lý Vân Đẩu cười: “Chú bác của cháu không có dã tâm gì lớn, chỉ muốn đời sau có cuộc sống đầy đủ thôi!”

Ngô Bình: “Ông nội, cháu hiểu mà, cháu sẽ cho người thu xếp!”

Sau đó, Ngô Bình ở lại hoàng cung, hàng ngày lên triều, hạ triều thì phê tấu chương, luyện đan dược.

Chưa được bao lâu thì người trong nhà được được phong thưởng, ai cũng hài lòng.

Qua nửa tháng, Ngô Bình lại dùng Thần Lực đan đào tạo ra ba trăm nghìn Thần lực binh, bao gồm cả những người được chọn làm cấm quân.

Hôm nay Đường Băng Vân vào cung, Ngô Bình cũng thừa dịp sắc phong Đường Thiên Tuyệt là Đường Vương, ban đất phong là trung tâm Đường Môn và ba nghìn dặm quanh đó.

Sau khi Đường Băng Vân tới, Ngô Bình nhờ cô ấy tổ chức cấm quân, phụ trách sự an toàn của kinh sư trọng địa. Anh lấy sổ tay huấn luyện ra đưa cho cô ấy để cô ấy huấn luyện binh lính.

Đương nhiên nhiên sau đó anh không chỉ cung cấp Thần Lực đan mà còn ban thêm nhiều đan dược cấp cao.

Thời gian thoải mái ở nhà nhanh chóng trôi qua, vô thức đã qua một tháng, Đường Băng Vân huấn luyện cấm quân, Đông Hải an bình, trong vòng mấy tháng này, Thánh Thiên giáo cũng phát triển rộng khắp, còn phái ra mấy triệu người truyền giáo, dấu chân trải khắp đại lục Côn Luân.

Hiện tại, tín đồ bên ngoài Thiên Võ đã có thể chứa đầy ba thành phố. Trong đế quốc Thiên Võ, người tín ngưỡng Thánh Thiên cũng chiếm tới 80%

Mỗi ngày có vô số sức mạnh tín ngưỡng tụ về phía Ngô Bình, Thánh Linh của anh ngày càng lớn mạnh. Bây giờ Thánh Linh đã vững, anh biết mình nên dựa vào nó để có Thánh Cách rồi.

Một khi có Thánh Cách, cảnh giới Thánh Nhân của anh sẽ không bao giờ bị tụt giảm, dù cho thân chết đạo tiêu, thánh ý vẫn sẽ tồn tại trong vũ trụ, mãi mãi trường tồn.

Sau khi đến cảnh giới Thánh Cách, Ngô Bình tiếp tục ổn định trạng thái này và chuẩn bị cho cảnh giới Thánh Đường sau này sau này.

Ngô Bình cảm thấy việc mở Thánh Đường và việc mở thế giới Linh Đài thực sự giống nhau, chỉ có những khác biệt nhỏ ở bên ngoài mà thôi. Sau này anh mở Thánh Đường thì cũng phải lấy cảnh giới Động Thiên hiện tại làm cơ sở.

“Mình có thể mở thánh đường ở chỗ của Thái Sơ không nhỉ?”, trong đầu anh bắt đầu nghĩ tới cách kết hợp phương thức tu luyện tối ưu nhất.

Thế nhưng, anh vừa ngưng tụ ra Thánh Cách thì đột nhiên cảm thấy chột dạ. Anh tự nhủ: “Thánh nhân đại kiếp sắp tới rồi!”

Bất luận là đi con đường tu hành nào, thực lực càng mạnh, càng nghịch thiên thì sẽ gặp phải kiếp nạn càng lớn. Thánh kiếp mà Ngô Bình sắp gặp phải còn đáng sợ hơn tai kiếp Đại La mà Đạo Quân gặp phải. Trong lịch sử, đã có rất nhiều thánh nhân mất mạng vì tai kiếp này.

“Thánh nhân kiếp sắp tới, không biết sẽ kinh khủng cỡ nào. Mình nhất định phải chuẩn bị trước!”

Tuy rằng tư chất của anh nghịch thiên, thực lực có thể so với thần vương! Nhưng càng như vậy, thánh nhân kiếp sẽ càng nguy hiểm. Thậm chí bản thân Ngô Bình cũng không biết tiếp theo sẽ gặp phải tai họa gì .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play