Thông Thiên đáp: “Tiên tổ cũng từng tham gia sáng tạo ra chủng tiên, dĩ nhiên là có liên quan rồi”.

Ngô Bình nói: “Tiếc thật. Người mạnh như Thông Thiên tiên tổ lẽ ra nên còn sống”.

Thông Thiên bảo: “Ở đây, nếu cậu đạt yêu cầu thì có thể lấy được một phần tài nguyên và tiến vào Thượng Thiên Giới tu hành”.

Ngô Bình hỏi: “Ở ngoài cùng là Hạ Thiên Giới à?”

Thông Thiên đáp: “Đúng vậy. Hạ Thiên Giới là loại bỏ trói buộc của tiên thiên, tiến vào trạng thái tiêu dao”.

Ngô Bình trầm tư. Người hoá thành tiên của Thái Thanh Giới chẳng phải cũng là loại bỏ đặc tính của người rồi đạt đến trạng thái của tiên sao? Hai cái này hình như đều có cùng tác dụng.

Thế là anh hỏi tiếp: “Vậy còn Trung Thiên Giới?”

Thông Thiên trả lời: “Ở Trung Thiên Giới, tiên đạo có thể thăng hoa. Nó không còn là thứ mà chỉ Tiên tộc mới có nữa, vạn vật sinh linh trên thiên hạ đều có thể tu luyện”.

Ngô Bình hỏi: “Công pháp được truyền bá ngoài kia có phải đến từ Trung Thiên Giới không?”

Thông Thiên đáp: “Tôi từng tiếp xúc với công pháp bên ngoài, trình độ công pháp còn chẳng bằng Hạ Thiên Giới”.

Ngô Bình hỏi tiếp: “Thế truyền thừa của chủng tiên là loại nào?”

Thông Thiên nói: “Phần lớn truyền thừa của chủng tiên là công pháp của Hạ Thiên Giới”.

Ngô Bình cảm thấy rất lạ: “Tại sao không phải là của Trung Thiên Giới?”

Thông Thiên đáp: “Vì sự nghiệp của tiên tổ vẫn chưa hoàn thành thì Đại kiếp kỷ nguyên đã xuất hiện, tiên tổ cũng diệt vong theo nó”.

Ngô Bình hỏi: “Nói vậy, công pháp của Trung Thiên Giới vẫn chưa hoàn thiện?”

Thông Thiên đáp: “Gần hoàn thiện, vì thế nó có yêu cầu cực cao đối với người tham gia, cậu là người thứ hai trong lịch sử đủ điều kiện vào đây”.

Ngô Bình tò mò hỏi: “Người trước đó là ai?”

Thông Thiên nói: “Người đó tên là Trương Ưng Thiên”.

Ngô Bình ngẫm nghĩ một hồi vẫn không thấy có ấn tượng gì, bèn hỏi tiếp: “Thế tôi phải làm sao mới lấy được tài nguyên ở đây? À, Trương Ưng Thiên kia có nhận được tài nguyên không?”

Thông Thiên đáp: “Hoàn thành ba nhiệm vụ sẽ nhận được tài nguyên. Trương Ưng Thiên chỉ hoàn thành hai nhiệm vụ nên không nhận được tài nguyên”.

Ngô Bình hỏi ngay: “Ba nhiệm vụ đó là gì thế?”

Thông Thiên trả lời: “Nhiệm vụ thứ nhất, đến núi Bách Linh, dạy tất cả sinh linh ở đó tu tiên”.

Ngô Bình hỏi: “Tất cả sinh linh ư? Là bao nhiêu?”

“Đi rồi, cậu sẽ biết”.

Với sự chỉ dẫn của Thông Thiên, Ngô Bình đi đến một dãy núi. Dãy núi này trải dài hàng nghìn dặm. Anh vừa đến nơi đã, nhìn thấy một con chuột khổng lồ đang kiếm ăn dưới đất, rồi có một đàn kiến cao bằng nửa người bò qua. Gần đó là một con khỉ cao hơn trăm mét đang dựa vào gốc cây mà ngủ.

Ngô Bình ngẩn ra, hỏi lại Thông Thiên: “Tôi phải dạy chúng tu tiên ư?”

Thông Thiên đáp: “Đây vốn là nhiệm vụ thứ ba, nhưng để tiết kiệm thời gian, tôi chuyển nó lên vị trí đầu tiên. Hoàn thành được nhiệm vụ này, hai cái sau có lẽ sẽ không khó đối với cậu”.

Ngô Bình lắc đầu: “Xin lỗi, tôi không có đủ thời gian để lãng phí ở đây”.

Thông Thiên bảo: “Thời gian của Trung Thiên Giới khác với bên ngoài. Một nghìn năm ở đây chỉ bằng một ngày ở ngoài kia”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play