Mộc Thiên Tuyết vội đỡ ông ấy dậy, nói: “Thiên Tướng, ta và bệ hạ đến đây để mời ông xuống núi”.

Tả Long Khâu không hề do dự, nói ngay: “Thánh Nhân đã có lệnh, nào dám không nghe! Thánh Nhân và công chúa cứ ra lệnh, Tả Long Khâu dù có thịt nát xương tan cũng xin nghe lệnh!”

Ngô Bình cười nói: “Được! Tả tiên sinh, giờ điều trẫm muốn làm là giúp công chúa kiểm soát Kim Giáp vệ”.

Tả Long Khâu nói: “Thống lĩnh Kim Giáp vệ đã xưng đế, hắn tuyên bố với bên ngoài rằng huyết mạch hoàng gia đã bị cắt đứt và công chúa đã bị giết bởi một kẻ phản bội. Chính vì điều này mà Kim Giáp vệ đã ủng hộ hắn với tư cách là hoàng đế hiện tại”.

Mộc Thiên Tuyết: “Thưa tiên sinh, người nghĩ chúng ta nên làm gì?”

Tả Long Khâu: “Rất đơn giản. Chỉ cần công chúa xuất hiện, địa vị của hắn trong Kim Giáp vệ sẽ bị lung lay. Tiếp theo, chỉ cần có thể hoàn thành một việc, hắn sẽ ngoan ngoãn từ bỏ vị trí thủ lĩnh Kim Giáp vệ của mình”.

“Là chuyện gì?”, Ngô Bình hỏi.

Tả Long Khâu: “Cử người thay thế thống lĩnh Kim Giáp vệ. Chỉ có như vậy, những người còn lại mới bị công chúa thuyết phục”.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Ngô Bình hiểu rằng tâm lý của con người rất kỳ lạ, Mộc Thiên Tuyết xuất hiện vẫn chưa đủ để khiến các vệ binh thay đổi lập trường, chỉ khi có một thống lĩnh có thực lực áp đảo thống lĩnh trước bên cạnh Mộc Thiên Tuyết, cán cân trong lòng họ mới nghiêng về Mộc Thiên Tuyết.

Anh gật đầu: “Lời tiên sinh nói rất đúng. Tôi có một ứng cử viên cho vị trí này”.

Tả Long Khâu nói: “Chuyện này mà xong, chúng ta có thể lập tức hành động, trực tiếp đến hoàng cung”.

Ngô Bình: “Chờ một chút”.

Nói xong anh suy nghĩ một chút, vài phút sau, một tia sáng bay tới, người tới không ai khác chính là hóa thân của anh, Trương Quân.

Sau khi Trương Quân mở thế giới linh đài, cậu vẫn luôn ổn định tu vi, bây giờ được Ngô Bình triệu tập, cậu lập tức chạy đến.

Cậu nhìn về phía bản tôn, khẽ mỉm cười, gật đầu nói: “Được”.

Hai người một thể đồng tâm, Ngô Bình nghĩ gì cậu cũng biết, cậu đã biết mục đích của chuyến đi này.

Ngô Bình không nói gì, nói: “Đó là Trương Quân, đệ nhất thiên tài của tiên vực Vĩnh Hằng”.

Mộc Thiên Tuyết cười nói: “Trương công tử nhất định có thể áp chế Kim Giáp vệ”.

Ngô Bình: “Đi chuẩn bị trước đi, ba ngày sau đi Tây Kinh”.

Sau đó, anh gọi Trương Quân đến một nơi vắng vẻ, Trương Quân nhìn chân thân của mình, trong lòng rất vui vẻ, cậu nói: “Tiên chủng nói, bản tôn của tôi rất lợi hại, hiện tại xem ra lời đó là thật, anh còn mạnh hơn tôi”.

Ngô Bình: “Trương Quân, mặc dù cậu là hóa thân của tôi, nhưng tôi sẽ cho cậu ý thức tự chủ, nếu cậu có thể đi xa trên con đường này, tôi sẽ cho cậu nhiều quyền hạn hơn”.

Trương Quân: “Những thứ này không quan trọng, có một bản thể mạnh mẽ là chuyện tốt đối với tôi”.

Ngô Bình: “Cậu đã mở linh đài, nhưng cậu còn lâu mới có thể trở thành một vị tiên thực sự. Bây giờ, tôi sẽ sử dụng trạng thái hiện tại của mình để giúp cậu nâng cao thực lực, trở thành một vị tiên thực sự”.

Cách làm của Ngô Bình dựa trên các nguyên tắc của Thái Thanh Đạo Kinh, mượn sự trợ giúp sức mạnh của thần yêu để hướng dẫn hóa thân đột phá.

Anh lấy ra xương cốt mà thần yêu để lại, hai tay xoa xoa, xương cốt hóa thành một làn sóng năng lượng tràn vào trong cơ thể. Trước đó anh đã hấp thu mật mã sinh mệnh, hiện tại mọi chuyện rất dễ dàng, rất nhanh đã hấp thu năng lượng này, không ngừng cường hóa bản thân.

Đồng thời, anh chia sẻ cảm nhận của mình với hóa thân, đồng thời chia một lượng nhỏ sức mạnh cho cơ thể hóa thân, cả hai cùng nhau tu luyện.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play