Ngô Bình phất tay một cái, kiếm khí sắc bén trực tiếp tan rã, đồng thời vô số kiếm khí xuất hiện xung quanh, tạo thành ván cờ Thiên Địa.

Ở trong ván cờ, ba người mặt biến sắc, Thành Diệu Huyền đanh giọng hỏi: “Ngươi là ai?”

Ngô Bình lạnh nhạt nói: “Ngươi không cần biết, chém!”

Trong ván cờ, ba nghìn thanh kiếm chấn động, đại đạo gầm thét, ba người thậm chí còn chưa kịp phản ứng, thân thể và thần hồn đều tan nát, họ đứng sững tại chỗ.

Ngô Bình phất tay triệt tiêu ván cờ Thiên Địa, ba người lập tức nổ tung, biến thành ba đám mây sương máu, gió thổi qua liền tản đi.

Mộc Thiên Tuyết rất ngạc nhiên, nói: “Thực lực của bệ hạ thậm chí còn mạnh hơn trước!”

Ngô Bình không để ý đến nhóm người này, anh nhìn Minh Khư và nói: “Trong Minh Khư có một luồng khí kỳ lạ, có thể phá hủy đạo cơ, thảo nào có vào mà không có ra”.

Mộc Thiên Tuyết: “Bệ hạ, vậy chúng ta không nên đi vào”.

Ngô Bình gật đầu: “Quân tử không tự ý đặt mình vào nơi nguy hiểm, nơi này tạm thời không thích hợp tiến vào”.

Mộc Thiên Tuyết thực sự lo lắng rằng Ngô Bình sẽ đi xuống, cô ấy nói: “Bệ hạ, có rất nhiều thuộc hạ cũ của phụ hoàng tôi ở Thiên Hành, trước kia tôi không thể quay về, bây giờ bệ hạ đã ở đây, tôi muốn đi gặp họ”.

Ngô Bình hỏi cô ấy: “Thuộc hạ cũ của phụ hoàng cô có đáng tin cậy không?”

Mộc Thiên Tuyết gật đầu: “Nếu họ không đáng tin cậy thì đã đầu hàng hoàng đế mới từ lâu rồi”.

Ngô Bình: “Có bao nhiêu người?”

Mộc Thiên Tuyết: “Lực lượng chủ yếu là Kim Giáp vệ của phụ hoàng tôi. Ba nghìn vệ binh đều là cao thủ, sức mạnh của thống lĩnh Kim Giáp vệ cũng rất mạnh. Ngoài ra, Trấn Bắc Vương và Bình Nam Vương cũng không đầu hàng hoàng đế mới. Không chỉ vậy, có một số cơ quan tình báo đang trong trạng thái ngủ đông nằm rải rác ở các nơi trong hoàng triều”.

Ngô Bình: “Có nhiều thế lực ủng hộ như vậy, tại sao phụ hoàng cô lại bị phản tặc hại chết?”

Mộc Thiên Tuyết thở dài, “Bởi vì một người”.

Ngô Bình: “Ồ, ai vậy?”

“Hoàng quý phi Long Khởi Lan”, ánh mắt Mộc Thiên Tuyết tràn đầy hận thù: “Năm đó hậu cung ba nghìn mỹ nữ, phụ hoàng tôi chỉ sủng ái mình ả. Ai ngờ ả lại là con cờ mà kẻ phản tặc gài bên cạnh phụ hoàng tôi. Long Khởi Lan lợi dụng sắc đẹp tuyệt trần hại chết mẹ tôi, còn khiến phụ hoàng tôi cách chức rất nhiều trung thần. Chỉ mấy năm sau, trong triều toàn là kẻ gian thần, quốc gia sao có thể không loạn?”

Thực ra Ngô Bình không nghĩ như vậy, hiển nhiên là hoàng đế cũ không tu hành đến nơi đến chốn, một vị quân vương đủ tư cách sẽ không bị mỹ nhân ảnh hưởng.

Mộc Thiên Tuyết: “Bệ hạ, chúng ta hãy đến khu vực phía tây để liên lạc với Kim Giáp vệ trước”.

Kim Giáp vệ được biết đến là đội quân tinh nhuệ nhất, mạnh mẽ nhất trong hoàng triều Thiên Hành, vị hoàng đế tiền nhiệm đã mang Kim Giáp vệ tiến vào cung điện của nước địch, bắt sống hoàng đế của đối phương, điều này đã làm chấn động Hồng Hoang.

Hai người đi tới phía tây hoàng triều Thiên Hành, nơi này chiếm 1/7 diện tích hoàng triều Thiên Hành, là một trong các khu vực trù phú nhất hoàng triều Thiên Hành, cây cỏ tươi tốt, thủy lợi phát triển. Hiện nay, các châu phía tây đều nằm dưới sự kiểm soát của Kim Giáp vệ.

Tuy hoàng đế mới lên ngôi nhưng lại không thể đặt chân đến phía tây nửa bước, bởi vì nơi này có Kim Giáp vệ và 300.000 tinh binh, lực lượng mà Kim Giáp vệ đã tích lũy nhiều năm.

Những binh sĩ tinh nhuệ này đều là Kim Giáp Vệ vệ đã nghỉ hưu, thực lực còn mạnh hơn so với Kim Giáp vệ tại ngũ, bởi vì bọn họ đã tu luyện thời gian dài hơn.

Thành Lăng Phong là thành trì lớn nhất biên giới phía tây, còn gọi là Tây Kinh, trước kia từng là thủ đô, giờ cũng chỉ đứng sau thành phố lớn nhất là hoàng thành, dân số hơn trăm triệu người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play