Mã Chiêm Nguyên tức giận nói: “Câm miệng đi lũ phản bội! Ta là tông chủ, nhưng lại bị cậu ta đuổi ra khỏi môn phái. Ta không chấp nhận nổi, cũng không nuốt nổi cục tức này! Cho nên ta muốn giúp Hắc Ma Tông diệt trừ cậu ta, đoạt lại vị trí tông chủ của ta!”

“Hừ!”, một đệ tử tức giận mắng: “Mã Chiêm Nguyên, cho dù chúng tôi phải lưu lạc cũng không nhận người như ông làm tông chủ, ông không xứng!”

Mã Chiêm Nguyên tức giận nói: “Thằng khốn, ta đã dồn sức bồi dưỡng cậu, bây giờ cậu dám nói chuyện với ta như vậy!”

Đệ tử này chính là đệ tử Thánh căn trước đó, tên là Quách Bất Phàm, Thánh Tiên Tông đã đầu tư rất nhiều tài nguyên vào hắn.

Quách Bất Phàm hừ lạnh một tiếng: “Tu vi của tôi mặc dù thấp, nhưng cũng thấy hổ thẹn khi dính dáng đến ông!”

Ngô Bình cười nói: “Nói hay lắm”.

Anh tiến lên một bước, thân hình đột nhiên biến thành một người khổng lồ vạn trượng. Anh cúi đầu nhìn tông chủ Hắc Ma Tông giống như nhìn một con kiến, hỏi: “Ông cho rằng ông có thể đánh bại tôi sao?”

Lôi Cuồng Sơn biến sắc, mặt tối sầm như màu gan lợn, lão ta trầm giọng nói: “Không ngờ cậu là Thánh Nhân! Trên đời này không phải không có Thánh Nhân sao? Sao cậu trở thành Thánh Nhân được?”

Ngô Bình: “Ông hỏi lắm thật đấy”.

Anh giơ lòng bàn tay phải lên vỗ xuống, trong lòng bàn tay hiện ra vô số lá bùa và khí tức của các vị thánh, sau đó giáng xuống.

“Bùm!”

Một tiếng nổ lớn vang lên, Ngô Bình đập Lôi Cuồng Sơn ghim xuống đất, xung quanh lão ta toàn là ngọn lửa và tia sét, cơ thể lão ta cháy đen, xương vỡ tan tành, ngay cả linh hồn của lão ta cũng gần như sụp đổ.

Lão ta khổ sở nói: “Thánh Nhân tha mạng, Thánh Nhân tha mạng!”

Ngô Bình lại giơ tay lên trời, hỏi: “Ông có lời gì muốn nói sao?”

Lôi Cuồng Sơn vội vàng nói: “Thánh Nhân, xin tha mạng cho tiểu nhân!”

Ngô Bình: “Trước đó tôi đã bảo đệ tử của ông truyền lời, cho ông ba ngày giao ra hung thủ và đất đai chiếm được. Ông chẳng những không nghe, lại còn tới khiêu khích tôi. Tôi phải giết ông mới không phụ cái danh Thánh Nhân này”.

Lôi Cuồng Sơn khóc lóc, nói: “Tiểu nhân nguyện ý đáp ứng tất cả điều kiện của Thánh Nhân!”

Ngô Bình suy nghĩ một chút: “Được. Thứ nhất, giao hết tài sản và đất đai của Hắc Ma Tông các người ra. Thứ hai, mang theo người của ông rời khỏi đây. Thứ ba, ông không được phép xuất hiện ở những nơi có bổn Thánh Nhân xuất hiện trong phạm vi vạn dặm, nếu không sẽ bị giết không tha! Thứ ba, người từng đắc tội với Thánh Tiên Tông sẽ phải giao ra, xử tử tại chỗ!”

Mí mắt Lôi Cuồng Sơn điên cuồng giật, điều kiện tuy rằng hà khắc, nhưng lão ta cũng không thể không đáp ứng, lập tức nói: “Vâng, tiểu nhân nhất định sẽ tuân theo thánh lệnh!”

Ngô Bình nói với các trưởng lão: “Đi, tiếp quản Hắc Ma Tông, trông coi cho kỹ, đảm bảo rằng họ không được phép lấy đi bất cứ thứ gì có giá trị”.

Các trưởng lão vui mừng khôn xiết, nhao nhao đồng ý.

Mã Chiêm Nguyên lúc này sắc mặt tái nhợt, ông ta vốn muốn gia nhập Hắc Ma Tông, sau đó lợi dụng thế lực của Hắc Ma Tông đoạt lại vị trí tông chủ, nhưng lại không biết Hắc Ma Tông lại yếu như vậy. Không, không phải Hắc Ma Tông quá yếu, mà là người này quá mạnh!

Ngô Bình hỏi: “Phải xử lý kẻ phản bội tông môn thế nào?”

Một vị trưởng lão nói: “Tông chủ, dựa theo quy tắc của tông môn, nên phế bỏ tu vi, ném vào hàn ngục, vĩnh viễn không thả”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play