Sắc mặt nam đệ tử xám xịt, chậm rãi gật đầu. Thực ra gã muốn lắc đầu, nhưng thân thể lại không thể khống chế được.

Ngô Bình dùng lòng bàn tay vỗ vào đầu ma tu, một luồng sức mạnh xuyên thấu vào người gã. Gã hét lên, sống không bằng chết. Sau đó, anh lấy ra một pháp khí gọi là hộp Vạn Năm, bên ngoài mới chỉ qua một tích tắc, bên trong pháp khí đã trôi qua một vạn năm. Anh ném ma tu vào trong hộp Vạn Năm, để gã trải qua năm tháng đau đớn vô tận trong đó.

Sau khi ném người vào, Ngô Bình hỏi: “Còn ai trong số các người tham gia vào chuyện xảy ra khi đó?”

Lần này không ai lên tiếng, Ngô Bình nói: “Trở về nói cho tông chủ của các ngươi, bổn tông chủ cho hắn ba ngày để giao nộp tất cả những vùng đất mà Hắc Ma Tông đã xâm chiếm của Thánh Tiên Tông, đồng thời giao ra những kẻ đả thương và gi ết chết đệ tử Thánh Tiên Tông mấy năm nay! Bằng không, bổn tông chủ sẽ nghiền nát Hắc Ma Tông!”

Mười bốn người liền rời khỏi Thanh Phong cốc nhanh như bay.

Hai mươi đệ tử Thánh Tiên Tông liền nhao nhao hoan hô: “Tông chủ uy vũ! Tông chủ oai phong!”

Mười trưởng lão cũng rất vui mừng, đã lâu họ không được nở mày nở mặt như vậy, tất cả nỗi uất ức trong lòng đều được giải tỏa trong chốc lát. Thậm chí có hai trưởng lão còn trực tiếp thăng cấp, đột phá cảnh giới cao hơn.

Ngô Bình cười nói: “Xem ra mọi người đã được hả giận rồi, còn đột phá ngay tại đây nữa chứ. Thanh Phong cốc này từ nay về sau sẽ là của Thánh Tiên Tông chúng ta”.

Anh đi vào Thanh Phong cốc, trong cốc có rất nhiều tiên dược và thần dược, chủng loại đa dạng, số lượng cũng bạt ngàn. Anh mở đôi mắt nhìn thấu vạn vật, liền phát hiện trong Thanh Phong cốc có một khe hở thời không, khe hở này liên kết với một thời không tràn đầy linh khí Thanh Mộc.

Anh không khỏi bật cười, hỏi: “Các người vẫn chưa nghiên cứu kỹ nơi đây đúng không?”

Một trưởng lão nói: “Thưa tông chủ, chúng tôi chỉ biết đây là một bảo địa, không nghĩ nhiều”.

Ngô Bình: “Nó không chỉ là bảo địa, nó còn liên kết với một thời không kỳ diệu”.

Nó xong anh nhìn mọi người, cười hỏi: “Các người có muốn đi tới đó nhìn ngắm thứ mới lạ không?”

Mọi người vui mừng, nữ đệ tử chỉ ra hung thủ hỏi: “Tông chủ, người có thể mở thời không này ra sao?”

Ngô Bình: “Có thể”. Dứt lời anh liền đưa tay ra, vạch một cái thật mạnh. Một tiếng “roẹt” vang lên, trong không trung hiện ra một đường sáng màu xanh. Đường sáng này từ từ mở ra, biến thành một cánh cổng. Đằng sau cánh cổng là một thế giới màu lục, trong đó tràn đầy các loại thực vật.

“Đây…chẳng lẽ là ‘Dược Thần Giới’ trong truyền thuyết sao?”, một trưởng lão hỏi.

Ngô Bình: “Ồ, Dược Thần Giới sao?”

Trưởng lão nói: “Thưa tông chủ, nghe đồn nơi này từng có người phát hiện ra một thế giới kỳ lạ, gọi là Dược Thần Giới. Trong Dược Thần Giới có đủ loại thực vật, quý giá nhất chính là các loại cây thuốc. Đáng tiếc sau đó, không ai tìm thấy Dược Thần Giới nữa. Không ngờ rằng tông chủ lại tìm thấy lối vào của Dược Thần Giới”.

Ngô Bình: “Chúng ta đi vào xem một chút đi!”

Họ tiến vào cánh cổng màu xanh lá cây, xung quanh tràn ngập linh khí Thanh Mộc chất lượng cao, vô cùng dồi dào. Ngoài linh khí Thanh Mộc còn có những năng lượng thần kỳ khác có lợi cho sự phát triển của thực vật.

“Kẻ nào xông vào Dược Thần giới?”. Đột nhiên, một giọng nói vang lên trong đầu mọi người.

Ngô Bình giật mình: “Xin lỗi, chúng tôi chỉ là tới đây xem thử, không có ác ý, xin hỏi các hạ là ai?”

Giọng nói tiếp tục vang lên: “Ta là Dược Thần chốn này!”

Ngô Bình liền thấy hứng thú: “Tiền bối liệu có phải là thiên ý của Dược Thần Giới?”

Giọng nói vang lên: “Cậu có thể nghĩ như vậy”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play