Ngô Bình hơi kinh ngạc. Anh thường nhìn thấy cái tên Xích Tùng Tử trong sách cổ, không ngờ người này còn là con rể của Viêm Đế!
Anh cất lời: “Thưa tiền bối, tôi là Lý Huyền Bình, cũng là tu sĩ tiên đạo”.
Xích Tùng Tử gật đầu: “Tôi cảm nhận được lực sinh mệnh lớn mạnh của cậu”.
Lặng im vài giây, Xích Tùng Tử nói: “Tôi sắp đột phá rồi. Ân tình của cậu, sau này tôi sẽ báo đáp”.
Ngô Bình vội hỏi: “Xin hỏi tiền bối Xích Tùng Tử đang có tu vi gì?”
Xích Tùng Tử đáp: “Tu hành của tôi là sự kết hợp của nhân đạo và tiên đạo, chắc hẳn khác với cậu”.
Ngô Bình nói: “Tôi cảm thấy năng lực của tiền bối ít nhất phải là cấp một Đạo Tôn”.
Xích Tùng Tử trả lời: “Thế hệ chúng tôi khi tu hành chỉ mong cầu thực lực vững mạnh, không quan trọng chuyện cảnh giới cao thấp”.
Nói đến đây, Xích Tùng Tử bèn chỉ vào giữa lông mày Ngô Bình, truyền thụ một ít kinh nghiệm tu luyện cho anh.
Nhận được nhiều lợi ích, Ngô Bình mừng rỡ khôn xiết, vội vàng cúi người trước Xích Tùng Tử: “Cảm ơn tiền bối”.
Xích Tùng Tử khẽ gật đầu: “Cậu trai trẻ, sau này chúng ta có duyên gặp lại”. Dứt lời, Xích Tùng Tử biến mất ngay tại chỗ.
Ngô Bình lẩm bẩm: “Thủ pháp tu luyện của Xích Tùng Tử thật huyền diệu, chẳng trách năng lực lại vượt xa mình như thế”.
Lúc này, Ngô Bình ngồi trên bệ bát giác, khí tức của mười vị Thánh lại xuất hiện, tựa như gió xuân vậy, giúp anh thoải mái vô cùng.
Được Xích Tùng Tử truyền thụ kinh nghiệm tu hành, có được truyền thừa tiên đạo và Đại Đạo của những kẻ mạnh kỷ nguyên đã vô tình giúp Ngô Bình đặt nửa chân vào cảnh giới của “Thánh nhân”.
Anh ngồi khoanh chân, tiến vào thiền định, bắt đầu lĩnh ngộ Đạo của mình. Sau ba ngày lĩnh ngộ, Ngô Bình mở mắt ra, khí tức đã khác hẳn lúc trước. Bây giờ anh đã đạt đến cảnh giới của Bán Thánh, nảy sinh hạt giống Đại Đạo. Khi thời cơ thích hợp, hạt giống Đại Đạo sẽ bén rễ nảy mầm, phát triển thành cây cao chót vót!
Rồi anh đứng dậy, cúi lạy mười pho tượng Đại Thánh, rời khỏi Thập Thánh điện.
Chu Chu đang chơi ở gần đó. Thấy Ngô Bình bước ra, cô bé cười nói: “Anh ơi, em đói lắm rồi, bây giờ về chưa ạ?”
Ngô Bình cười bảo: “Được. Về nhà, anh sẽ nấu món ngon cho em”.
Cả hai về đến nhà, anh đích thân xuống bếp, làm một bàn thức ăn ngon cho Chu Chu.
Ngô Bình ở nhà chăm trẻ, hoá thân Trương Quân thì đang mở thế giới Linh Đài.
Dưới sự chỉ điểm của chủng tiên số bảy, pháp thân của anh đã lao vào một thế giới duy độ cao nào đó, đi vào trong Thái Sơ.
Bản tôn trở thành Bán Thánh, tiến đến cảnh giới Đoạt Thiên, Trương Quân cuối cùng cũng có đủ điều kiện để mở Linh Đài ở Thái Sơn. Một tiếng động lớn vang lên tựa như khai thiên lập địa, một thế giới Linh Đài khổng lồ đã sinh ra. Thế giới Linh Đài này thật ra có nương nhờ vào hiện thực. Chỗ dựa của nó là động thiên khổng lồ của Trương Quân. Linh Đài chính là hình chiếu của động thiên ở Thái Sơ.
Sau khi mở Linh Đài, trong thế giới Linh Đài của Trương Quân đã xuất hiện vô số vòng xoáy năng lượng. Đủ loại năng lượng duy độ cao không ngừng rót vào đó, truyền thẳng đến động thiên rồi tiến vào cơ thể Trương Quân và tôi luyện thể xác anh ta.
Cứ như thế, dưới sự chỉ dẫn của chủng tiên, Trương Quân đã thành công mở ra thế giới Linh Đài. Mở Linh Đài là một quá trình rất phức tạp. Mọi thứ ở Linh Đài đều cần anh ta đích thân xây dựng.