Đường Tử Di cười: “Thanh Đồng Thần Vương này là cường giả Đạo Tổ, thế mà vẫn không đánh lại anh”.
Ngô Bình: “Suýt chút nữa anh đã không đánh lại ông ta!”
Đường Tử Di: “Sau này anh đừng manh động thế nữa, anh làm bố rồi, nếu xảy ra chuyện gì, bọn em sống sao?”
Ngô Bình cười: “Yên tâm, không chắc chắn thì anh không ra tay”.
Về đến nhà, cùng kỳ nhảy ra: “Chủ nhân, có thể thả chúc long ra không?”
Chúc long là thú thủ hộ đứng thứ ba, hơn nữa là thú bảo vệ cấp mười, thực lực Đạo Quân.
Ngô Bình: “Mày và nó là bạn à?”
Cùng kỳ: “Vâng, thực lực hiện giờ của chủ nhân đủ để thả chúc long rồi”.
Ngô Bình nghĩ rồi đáp: “Được thôi!”
Anh gọi Chu Chu tới giúp, rồi lấy một khối tinh thạch khổng lồ ra, đánh vỡ nó, trong tinh thạch này chính là chúc long.
Chúc long còn gọi là chúc âm, mặt người thân như rồng như rắn, toàn thân đỏ rực, hai mặt trợn trừng. Nhưng khi Ngô Bình thật sự nhìn thấy nó, anh cảm thấy thực tế và truyền thuyết khác nhau hơi nhiều.
Con chúc long xuất hiện, Chu Chu trừ khử ma khí giúp nó, nó lập tức khôi phục ý thức. Chúc long cao mười mét, nó nhìn quanh rồi phát hiện cùng kỳ.
“Cùng kỳ bé nhỏ, đây là chỗ nào?”
Cùng kỳ: “Chúc long, người này là chủ nhân của chúng ta, tới chào đi, chủ nhân cứu ngươi ra đó!”
Chúc long trợn mắt: “Chủ nhân? Hừ, chúc long ta sao có thể làm nô lệ cho người ta”, nói xong nó quét đuôi rồng định bay lên không.
Ngô Bình đè lại: “Tao cứu mày, mày cũng nên nói tiếng cảm ơn chứ hả!”
Cảm nhận được sức mạnh to lớn của Ngô Bình, chúc long gầm thét, thân rồng lăn một vòng, hất Ngô Bình đi, sau đó đuôi to quất tới.
Hai bên đánh nhau, thực lực Ngô Bình mạnh hơn một chút, nên chưa tới mười chiêu, chúc long đã bị đ è xuống đất, dần cho nhừ tử.
Ăn hơn mười cú đấm, chúc long bắt đầu xin tha: “Chủ nhân tha mạng, tôi nhận thua!”
Ngô Bình cười lạnh: “Tao còn tưởng mày cao ngạo lắm chứ!”
Cùng kỳ: “Chủ nhân, ngài đừng thấy nó ngạo mạn mà lầm, cứ đánh thêm vào cú là nó ngoan ngay!”
Chúc long tức giận: “Cùng kỳ, sao ngươi dám vạch mặt bạn bè thế hả?”
Ngô Bình đánh giá cùng kỳ: “Bây giờ mày là thu bảo vệ cấp mười à?”
Cùng kỳ: “Trước đó là cấp mười hai, sau này bị thương mới tụt xuống mười!”
Ngô Bình: “Giờ mày và chúc long quá yếu, có cách nào tăng thực lực cho bọn mày không?”
Cùng kỳ: “Chủ nhân, cho chúng ta ăn nhiều thịt thú là được, tu vi sẽ nhanh chóng tăng thôi”.
Ngô Bình mở ra mạng Tiên, mua sắm các loại thịt thú cho thú bảo vệ.
Bây giờ Hắc Kỳ Lân là thú cưỡi của Chu Chu, nó rất yên tĩnh, chẳng màng tới cùng kỳ, tuy tiềm lực cùng kỳ mạnh hơn nó.
Kế tiếp, Ngô Bình vừa chăm sóc Nguyệt Vũ vừa tu luyện. Qua một tháng, Nguyệt Vũ sắp sinh, mỗi ngày được ăn thịt nên cùng kỳ và chúc lòng đã trở thành thú bảo vệ cấp mười một, ngay cả liêu cũng đã lên cấp bảy.
Một ngày kia, Nguyệt Vũ trở dạ, sinh một cậu con trai tên Lý Tinh Kiếm, biệt danh thủy Sinh.