Người đó nói tiếp: “Theo luật thì nếu cậu ấy hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ thành tân đế! Cậu ấy mà có thể qua được năm vòng thi thì tôi nghĩ chắc cũng có cơ hội thành công đấy. Vì thế, mọi người hãy suy nghĩ cho kỹ xem mình đã chuẩn bị kỹ để đón tân đế chưa?”
“Chắc chắn nếu có tấn đế xuất hiện thì chúng ta sẽ tốt lên. Tân đế có thể tập trung sức mạnh, điều động sức mạnh của bát vệ. Đến lúc đó, tất cả sức mạnh hợp nhất, khéo thời kỳ huy hoàng của Đại Thương sẽ được khôi phục”.
Cũng có người thờ ơ nói: “Sự xuất hiện của tân hoàng cũng có thể là dự báo chúng ta bị nước Long tiêu diệt. Bây giờ, chúng ta đã có thực lực nhất định, nhưng không thể trở thành tâm phúc của nước Long được. Tân hoàng mà xuất hiện thì chưa biết thế nào đâu. Nếu mọi người là hoàng đế của nước Long thì sẽ có thái độ ra sao với hoàng triệu Đại Thương sắp phục quốc?”
Mọi người bàn tán sôi nổi, còn Ngô Bình đang tham gia vòng thi thì đã luyện hoá được năm đạo phù. Mỗi khi luyện hoá được một đạo phù, lại có một luồng sức mạnh xuất hiện trong cơ thể anh.
Đạo trong thiên hạ khác đường nhưng cùng đích, sau khi lĩnh ngộ đạo phù thứ nhất xong thì các đạo phù tiếp theo cứ dễ dần. Vì thế, Ngô Bình phát hiện mình lĩnh ngộ ngày càng nhanh hơn. Đương nhiên điều này cũng nhờ anh đã mở năm thiên tàng cùng tư chất phi phàm của Chân Nhân thái cổ.
Cuối cùng anh đã luyện hoá hết 99 đạo phù, trong khi anh mới vào đây hơn một ngày.
“Kiểm tra kết thúc, qua vòng!”
Giọng nói kia vang lên, Ngô Bình đã xuất hiện trong đại điện, người phụ trách ngạc nhiên nhìn anh mà không biết nói gì.
Ngô Bình đi ra ngoài thì thấy có rất nhiều người đang chờ mình”.
“Cậu ấy thành công rồi”, có người hô lên.
Kỷ Nhược Phi cười gọi: “Huyền Bình”.
Ngô Bình gật đầu: “Nhược Phi, tôi cần một nơi yên tĩnh để bế quan mấy ngày”.
Một Hoàng lão râu tóc bạc phơ đi ra rồi nói: “Hoàng tử điện hạ, mời người đến nhà của lão phu bế quan, lão phu sẽ tìm cho người một nơi tu luyện lý tưởng nhất”.
Ngô Bình nhìn ông ấy rồi nói: “Cảm ơn”.
Những người khác, người thì do dự, người thì hối hận. Người do dự không biết có nên bày tỏ thành ý với Ngô Bình hay không, người hối hận tại sao không mời Ngô Bình về nhà mình tu luyện như Hoàng lão trên.
Cứ thế, Ngô Bình đã đi về nhà của Hoàng lão tóc bạc, ông ấy tên là Ân Chính Minh.
Đúng là điều kiện sống ở nhà Ân Chính Minh rất tốt, Ngô Bình được xếp vào một ngôi nhà trúc, ở đây có một căn phòng nhỏ, anh sẽ tu luyện ở đó, còn Kỷ Nhược Phi thì ở bên cạnh.
“Mình đã luyện Bất Tử Kinh đến tầng thứ chín rồi, chuẩn bị đột phá cảnh giới Bất Tử thôi”, Ngô Bình lẩm bẩm.
Cuối cùng thì Ngô Bình cũng đột phá cảnh giới cuối cùng của Địa Tiên thuộc giai đoạn Thần Tàng – cảnh giới Bất Tử.
Ngô Bình đã tu luyện xong Bất Tử Kinh, vì thế tầng thứ chín của Bất Tử với anh mà nói là quá đơn giản.
Anh vừa ngồi xuống không lâu thì cơ thể đã tự động tiến vào cảnh giới đó – cảnh giới Bất Tử.
Đến cảnh giới này thì sẽ phải vượt qua thiên kiếp, mỗi tầng cảnh giới một thiên kiếp. Ngô Bình đã tu luyện đến tầng thứ chín của Bất Tử Kinh rồi nên thiên kiếp vẫn chưa thấy tới.
Từng tầng cảnh giới anh đều vượt qua dễ dàng, đột phá một mạch lên tầng thứ chín.
Vừa tiến vào tầng thứ chín của cảnh giới xong, Ngô Bình cảm thấy một luồng kiếp lực bao phủ mình, anh hét lớn rồi lao ra khỏi vườn trúc rồi bay lên trời.
Ngay sau đó, Ngô Bình đã dùng bùa Đại Thiên Độn để xuất hiện trên một ngôi sao. Khi ấy, tất cả các vì sao chấn động, chúng gần như bị một sức mạnh nào đó hút lấy, sau đó tập trung hết về phía Ngô Bình.