Trương Quân nhìn đồ dưới đất rồi nói: “Cút!”

Tên kia như được đại xá, lập tức chạy mất dạng ngay.

Sau khi giết được mấy Địa Tiên và lấy được khá nhiều đồ quý, Trương Quân không muốn chờ thêm nữa, cậu rời khỏi vị trí của mình rồi đi tới chỗ của mấy người đứng trên cùng, nói: “Tôi muốn đổi chỗ”.

Có người chuyên xếp hàng để bán lấy tiền nên nói ngay: “Tôi bán chỗ này giá một nghìn lạng vàng”.

Trương Quân lấy vàng trong nhẫn trữ đồ ra rồi ném xuống đất, sau đó đổi chỗ với người kia.

Những người có thể giữ được vị trí trên đầu thường có bối cảnh hoặc thực lực mạnh, vì thế đứng ở đây khá an toàn, sẽ không có ai dám đến giành.

Sáng hôm sau, Trương Quân đã được vào kiểm tra, một tu sĩ phụ trách ghi danh, sau đó anh nộp phí tuyển chọn rồi cầm lệnh bài đi vào bên trong.

Vòng thứ nhất là sàng lọc để loại bỏ những người có tư chất kém, ai qua được vòng này thì sẽ sang vòng hai. Sau hai vòng lọc thì chỉ còn một phần ba mươi người ở lại và đi tiếp.

Vòng sàng lọc rất đơn giản, dưới đất có một cái khoá sắt, ai nhấc được nó lên thì qua vòng. Song, cái khoá này nặng cả nghìn cân nên nhấc nó lên cũng không phải chuyện đơn giản.

Nhóm 30 người của Trương Quân đi vào, kết quả chỉ có ba người thông qua, sau đó họ được dẫn đến một nơi khác.

Ở đây đã có hơn chục người chờ sẵn, xem ra cũng là những người đã qua vòng một giống họ.

Trương Quân đến đây xong thì vẫn còn người đi tới tiếp, chờ khi đủ 30 người thì mới bắt đầu sàng lọc vòng hai.

Trương Quân chỉ đứng một chỗ, chứ không nói chuyện với ai, cậu đang nghĩ gia nhập Thái Nhất Giáo xong thì nên chọn tu luyện công pháp của tiên cung Vĩnh Hằng hay Thái Nhất Giáo.

Lúc này, có một cô gái đứng gần đó cười hỏi: “Công tử tên gì?”

Trương Quân nhìn sang thì thấy cô ấy rất xinh, dáng người vòng nào ra vòng đấy, anh đáp: “Tôi là Trương Quân”.

Cô gái khoảng 18,19 tuổi: “Tôi là Lư Tiểu Tinh, công tử là người ở đâu?”

Trương Quân: “Thành Lâm Thuỷ”.

“Ha ha, thành Lâm Thuỷ? Tôi nhớ đấy là thành nhỏ mà”, đột nhiên có một người thanh niên lên tiếng, người này đã để ý Lư Tiểu Tinh từ lâu, định bắt chuyện với cô ấy, nhưng Lư Tiểu Tinh không có hứng thú. So ra thì Trương Quân trông đẹp trai và khí chất hơn, còn tên kia thì vừa đen vừa gầy, nhìn như con khỉ.

Lư Tiểu Tinh: “Thành nhỏ thì sao? Nhiều thiên tài được sinh ra ở thành nhỏ lắm”.

Tu sĩ đen gầy cười nói: “Thiên tài? Cứ qua được vòng này đi đã”.

Lư Tiểu Tinh mặc kệ hắn rồi nói với Trương Quân: “Trương công tử, giờ cậu đang ở cảnh giới nào?”

Người khác không thể nhìn ra tu vi của Trương Quân, vì thế Lư Tiểu Tinh mới hỏi.

“Nhân Tiên viên mãn”, Trương Quân trả lời thành thật, dù sao cậu cũng sắp đột phá rồi nên không cần giấu làm gì.

Lư Tiểu Tinh ngạc nhiên: “Cậu còn trẻ thế này mà đã ở tầng thứ ba cảnh giới Nhân Tiên rồi ư?”

Điều này cũng khó trách Lư Tiểu Tinh, vì thiên tài trong tộc của cô ấy khi 20 tuổi cố lắm mới đến được tầng thứ hai, còn tầng thứ ba thì chưa từng có tiền lệ.

Nam tu đen gầy cười lạnh nói: “Nhân Tiên tầng thứ ba ư? Chém gió vừa thôi!”

Trương Quân mặc kệ hắn, cũng chẳng thèm giải thích với mọi người xung quanh thật ra mình ở cảnh giới Nhân Tiên tầng thứ tư – cảnh giới Đế rồi! Đến cảnh giới này thì tu sĩ sẽ được gọi là hoàng hoặc đế!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play