Chương 3720

Trương Quân cau mày: “Tôi xếp hàng cả ngày mới đến được đây, tại sao phải ra sau?”

Người đó cười lạnh nói: “Mày mà không đi thì tao đánh chết mày luôn đấy”, nói rồi, hắn cố ý để lộ nguyên anh của mình ra để hù Trương Quân.

Trương Quân giơ tay lên rồi bóp nguyên anh của tên đó, nguyên anh hét lên đau đớn: “Cái gì thế này, sao Nhân Tiên mà lại mạnh thế, cứu tôi với!”

Trương Quân lạnh giọng nói: “Anh dám đe doạ tôi thì phải nhận hậu quả”.

Phập!

Cậu dùng hết sức bóp thật mạnh, nguyên anh của tên kia đã nát bét, cơ thể của hắn cũng ngã xuống ngay lập tức, nhóm người đi cùng đần mặt ra, chỉ biết đứng chôn chân tại chỗ.

Trương Quân lạnh lùng nói: “Khiêng xác đi đi”.

Đám đó không dám chậm chễ mà khiêng thi thể của Địa Tiên kia đi ngay, vốn họ định nhờ một Địa Tiên ra mặt để đuổi một người nào đó đi, nhằm giành chỗ. Ai dè chọc ngay vào đối thủ đáng gờm, người ta vừa ra tay một cái đã giết Địa Tiên kia ngay.

Khi thi thể được khiêng đi, Trương Quân đã tranh thủ lấy được một cái túi bách bảo, bên trong có khá nhiều đồ quý.

Sau đó, không còn ai dám giành chỗ của cậu nữa. Cậu chờ đến sáng thì cả hàng lại tiếp tục nhích lên trên.

Trương Quân xếp hàng đến tận chiều thì mới lên gần đến đầu, lúc này có người chạy tới đòi mua lại vị trí của cậu, đương nhiên cậu đã từ chối. Nhưng sau đó, cậu phát hiện có rất nhiều người bán đứt luôn vị trí mình đang có rồi lại quay xuống xếp hàng từ đầu.

Tối đó, lại có một nhóm người xuất hiện, Trương Quân nhìn thấy gần đấy có người bị kẻ khác cướp mất chỗ. Có vài người phản kháng, kết quả đã bị đánh bị thương nặng tại chỗ và được khiêng đi.

Song, những chuyện này không liên quan đến cậu, chỉ cần đừng ai chọc vào cậu thì cậu sẽ không quan tâm. Vì Trương Quân đã biết rõ một điều, sức mạnh chính là công lý trong thế giới này, nếu mình không mạnh thì đừng mong cãi lý với ai, không thì sẽ bị đánh chết ngay.

“Này, nhường chỗ của cậu cho tôi đi”, cuối cùng cũng có người tìm đến chỗ Trương Quân.

Lần này là ba người, Trương Quân đã nhìn thấy họ từ trước, họ chuyên đi cướp chỗ của người khác rồi bán lại. Vị trí hiện tại của Trương Quân khá lý tưởng, chắc ngày mai sẽ đến lượt anh tham gia tuyển chọn.

Anh đứng dậy nói: “Tôi không nhường chỗ cho ai hết, biến đi!”

Ba người này không hề biết hôm qua Trương Quân vừa đánh chết một Địa Tiên nên vẫn tỏ vẻ khinh khỉnh, một tu sĩ Hoá Thần trong số đó túm cổ Trương Quân rồi định ném cậu đi.

Nhưng gã vừa ra tay thì đã ăn trọn một cú đấm vào mặt.

Bụp!

Đầu của gã lõm xuống, còn người thì ngã ngửa, cú đấm của Trương Quân đã gi ết chết nguyên thần của gã.

Một Địa Tiên khác kinh hãi, vừa định thi triển pháp thuật thì cảm thấy bụng mình đau nhói vì trúng một cú đá của Trương Quân.

Hắn ta cong người lại như con tôm, đau đến mức chết đi sống lại.

Chát!

Trương Quân tung thêm một chưởng nữa vào đầu hắn ta, Địa Tiên này cũng về với tổ tiên ngay lập tức.

Người còn lại chỉ có tu vi Nhân Tiên nên đứng như trời trồng với vẻ sợ hãi.

Trương Quân bình thản lấy hết đồ trên người của hai thi thể kia, họ chuyên đi cướp chỗ rồi bán lại cho người khác nên cũng kiếm được kha khá tiền.

Lấy hết đồ xong, cậu nhìn Nhân Tiên kia, gã ta lập tức móc hết đồ giá trị trong người ra ném xuống đất rồi run rẩy nói: “Xin hãy tha cho tôi, tôi sai rồi, lần sau tôi không dám nữa…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play