Tư Không Kiến Thánh: “Cũng không thể nói như vậy, Tam Vương và Đông Hải Long Cung quan hệ không tệ, cho nên chúng tôi cũng phải nể họ vài phần”.

Ngô Bình: “Nhưng tài nguyên trên đảo vẫn là do ông kiểm soát đúng không?”

Tư Không Kiến Thánh: “Đúng vậy. Trên đảo tài nguyên cơ bản đều do gia tộc Tư Không chúng tôi kiểm soát”.

Ngô Bình: “Vào đêm trước khi Tiên quốc bị hủy diệt, gia tộc Tư Không các người đã lục soát kinh thành và thu được rất nhiều bảo vật, phải không?”

Tư Không Kiến Thánh: “Đúng vậy, chúng tôi gần như đã chuyển hết mọi thứ trong kinh thành và hoàng cung đi”.

Ngô Bình: “Vậy ông biết tại sao Tiên quốc tuyệt diệt phải không?”

Tư Không Kiến Thánh: “Đó là bởi vì Tiên Quốc Đại Đế quá tham vọng, làm ngược lại ý chỉ của Thần tộc, tìm cách chống lại Thần tộc”.

Ngô Bình: “Cho dù có Thần tộc nhúng tay vào, Tiên quốc cũng sẽ không sụp đổ nhanh đến vậy”.

Tư Không Kiến Thánh: “Là bởi các nước chư hầu và thậm chí một số tướng lĩnh đã bị mua chuộc bởi Thần tộc, cho nên Tiên quốc mới sụp đổ trong một thời gian ngắn”.

Ông ta tiếp tục nói: “Đại Thương, Đại Chu sau này đều từng là chư hầu của Tiên quốc, cho nên nhận được một bộ phận truyền thừa, nhưng quy mô còn xa mới so sánh được với Tiên quốc khi xưa”.

Ngô Bình vẫn khát khao được khám phá Tiên quốc thần bí, anh hỏi: “Ở Tiên quốc chắc chắn có rất nhiều cao thủ phải không?”

Tư Không Kiến Thánh: “Đương nhiên. Trong thời Tiên quốc, có một đám Thánh Nhân phục vụ trong triều, ngoài ra còn có một số cao thủ khôi phục được huyết mạch của Thái Cổ Chân Nhân. Đây chính là lý do khiến Tiên quốc Đại Đế dám thách thức Thần tộc”.

Ngô Bình: “Cho nên nếu không có những kẻ phản bội như các người, Tiên quốc chưa chắc đã diệt vong”.

Tư Không Kiến Thánh: “Lịch sử không thể giả định, và tôi cũng không thể trả lời câu hỏi đó”.

Ngô Bình gật đầu: “Hiện tại, tôi cho ông hai lựa chọn”.

Tư Không Kiến Thánh vội vàng nói: “Mời nói”.

“Đầu tiên, tôi giết hai người các ông, sau đó đi tiêu diệt gia tộc Tư Không”.

Tư Không Kiến Thánh cười khổ: “Lựa chọn thứ hai thì sao?”

Ngô Bình: “Thứ hai, tôi giết Tư Không Vũ và tha mạng cho ông, nhưng tôi sẽ kiểm soát ý chí của ông. Như vậy ông sẽ không phải chết, và gia tộc Tư Không cũng sẽ không bị tiêu diệt”.

Tư Không Kiến Thánh giật mình hỏi: “Nếu cậu kiểm soát ý chí của tôi, chẳng phải tôi sẽ trở thành một con rối sao?”

Ngô Bình: “Nếu ông chịu trung thành với tôi, tôi sẽ cho phép ông giữ lại ý chí của chính mình”.

Tư Không Kiến Thánh liếc mắt nhìn lão tổ Tư Không Vũ rồi cúi đầu, gằn từng chữ nói: “Tôi lựa chọn con đường thứ hai!”

Ngô Bình: “Ồ, ông bán tổ tông mình nhanh vậy sao?”

Tư Không Kiến Thánh thở dài: “Nhất định phải có người bảo vệ gia tộc Tư Không”.

Ngô Bình cười lạnh một tiếng, lại hỏi Tư Không Vũ: “Tư Không tướng quân, nếu là ông, ông sẽ chọn con đường nào?”

Tư Không Vũ sắc mặt khó coi, đáp: “Nhóc con, đừng có đùa cợt với tôi, cậu muốn giết thì cứ giết!”

Ngô Bình hờ hững đáp: “Tư Không Kiến Thánh không đủ uy để khống chế các thế lực lớn trên Ẩn đảo, vì vậy tôi sẽ cho ông một cơ hội. Ông chọn phương án nào?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play