Lúc này toàn thân anh đột nhiên tỏa ra ánh sáng, trong cơ thể xuất hiện vô số thần chú. Cuối cùng anh cũng hoàn thành tầng đầu tiên của Bất Tử Kinh, Bách Chú Trì Thân!
Khi tu luyện tầng thứ hai, sương mù bên ngoài đột nhiên tan đi, một người đàn ông mặc áo bào đen xuất hiện, tay cầm một cây trượng màu đen, trên đỉnh trượng khảm một viên bảo thạch màu đỏ máu.
Người đàn ông hai mắt màu tím, nhìn về phía Tiên phủ, nói: “Không sai, chính là ở chỗ này, Tà giới phong ấn ở đây. Mau tìm ra cô bé kia, mang nó đi!”
“Vâng”, trên chiến hạm, mấy vạn binh sĩ lần lượt xông ra, đổ bộ lên đảo.
“Lui ra!”
Ngô Bình tiến lên một bước, một luồng khí tức kinh thiên động địa được phóng ra, tất cả binh lính đều bị chấn động, cả người như đông cứng lại, không thể tiến thêm một bước nào.
Người đàn ông mặc áo bào cuối cùng cũng chú ý đến Ngô Bình và nói: “Sao cậu dám ngăn cản tôi làm việc?”
Ngô Bình: “Anh biết tướng phủ, nhất định không phải người bình thường, nói cho tôi biết tên đi”.
Người mặc áo bào cười lạnh: “Thứ tép riu, chịu chết đi!”
Hắn chỉ vào Ngô Bình bằng quyền trượng của mình, một ánh sáng màu tím bay ra, đánh vào ngực của Ngô Bình. Nhưng thể chất của anh cực kỳ cường tráng, hơn nữa còn có trăm chú bảo vệ thân thể, chú ngữ khắp người nổi lên, ánh sáng màu tím bị đánh bay đi, còn có một ít dội ngược về phía người đàn ông.
Người đàn ông ngạc nhiên: “Cậu là ai?”
Ngô Bình: “Người nên trả lời là anh đấy”.
Người nọ tức giận nói: “Cậu muốn chết đúng không!”. Hắn phất tay một cái, thả ra ba ngàn con rối hình thù kỳ quái, chúng lần lượt lao về phía Ngô Bình.
Ngô Bình giơ kiếm trong tay lên, một trong mười hai kiếm trận sáng lên và phát triển thành một quẻ sát trận, lao về phía người đàn ông.
Lần đầu tiên vận dụng ý nghĩa của quẻ Âm Dương, không ngờ uy lực kinh người, ánh kiếm lóe lên, ảo ảnh quẻ xoay tròn, kiếm khí chém khắp nơi. Ba nghìn con rối bị chặt thành từng mảnh trong tích tắc, rơi xuống đất kêu leng keng.
Người đàn ông sửng sốt, còn chưa kịp hoàn hồn lại, Ngô Bình đã đứng sau lưng hắn, một tay đặt lên vai hắn.
Người đàn ông cứng đờ cả người, kêu lên: “Cậu rốt cuộc là ai?”
Ngô Bình lạnh lùng nói: “Tôi là ai không quan trọng, tôi hỏi anh, vì sao anh muốn mang cô bé kia đi, làm sao anh biết trong cơ thể của cô bé có thế giới tà ác?”
Sinh mệnh quan trọng hơn, người đàn ông nói: “Tôi đọc từng đọc một quyển sách cổ, thế giới kia gọi là thế giới tà ác, bên trong có một vị Tà thần bị phong ấn”.
Ngô Bình: “Anh muốn mở Tà giới sao?”
Người đàn ông: “Không phải mở ra, mà là tôi muốn lợi dụng sức mạch Tà thần để tăng thực lực”.
“Ồ, vậy là Tà thần có thể nâng cao thực lực của anh?”
Người đàn ông: “Không phải tôi mà là Tứ vương tử. Có sức mạnh của Tà thần, tu vi của Tứ vương tử có thể đạt tới cấp bậc Đại La, từ đó đoạt ngôi”.
Ngô Bình: “Vương vị của nước Oa vẫn chưa được định đoạt?”
Người đàn ông: “Vẫn chưa. Hiện tại, Tam vương tử là người có thế lực mạnh nhất và đã giành được sự ủng hộ của Nhẫn giới và hầu hết các đại thần. Tứ vương tử biết rằng mình không đấu lại được, vì vậy muốn sử dụng sức mạnh của Tà thần”.
“Nhẫn giới cũng tham gia vào việc này sao?”