Thật ra, Ngô Bình không hề bất ngờ chút nào, ngay từ đầu anh đã không hoàn toàn tin tưởng Liễu Cương. Tuy vậy, nhưng hành vi của anh ta cũng khiến anh hơi ngạc nhiên.

Hạ Sở Sở: “Thấy tôi nói đúng chưa?”

Ngô Bình: “Cô vẫn định không nói cho tôi biết lý do đừng xuống lòng đất à?”

Hạ Sở Sở: “Tôi chỉ có thể tiết lộ là dưới đó rất nguy hiểm”.

Ngô Bình cười nói: “Không ngờ cô lại lương thiện như thế”.

Hạ Sở Sở hừ lạnh nói: “Tôi không lương thiện đâu, vì anh đã rút yêu khí cho tôi nên tôi thấy cảm kích thôi”.

Ngô Bình: “Được rồi, cô không nói cũng được, nhưng tôi vẫn sẽ xuống lòng đất, song không phải hôm nay”.

Hạ Sở Sở tò mò hỏi: “Anh định rời khỏi đây à?”

Ngô Bình: “Tại sao tôi phải đi? Tôi vẫn còn việc chưa làm xong mà”.

Hạ Sở Sở hỏi: “Việc gì thế?”

Ngô Bình: “Không nói cho cô biết được”.

Hạ Sở Sở: “Tôi khuyên anh nên nghe lời Liễu Nhan, mau chóng rời khỏi Cửu Lôi Tiên Vực đi”.

Ngô Bình: “Công chúa, cô nói cho tôi biết cách bào Lôi Thành được không?”

Hạ Sở Sở sững người: “Anh muốn đến Lôi Thành ư?”

Ngô Bình: “Ừm, nghe nói Lôi Thành đó có pháp khí sấm sét mạnh lắm”.

Hạ Sở Sở: “Ngoài mặt của Lôi Thành là pháp khí, thật ra nó như một đại thế giới, đã có khá nhiều người vào đó tìm tòi”.

Ngô Bình: “Nghe nói Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn sắp luyện hoá nó à?”

Hạ Sở Sở cười khẩy: “Luyện hoá Lôi Thành khó lắm, nhóm Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn thử nhiều năm rồi mà mới chỉ có một chút tiến triển, còn lâu mới luyện hoá được”.

Ngô Bình: “Thế thì tôi càng phải đi, nhỡ tôi có thể làm được thì sao?”

Hạ Sở Sở: “Anh ư?”

Ngô Bình: “Tôi muốn thử”.

Hạ Sở Sở ngẫm nghĩ rồi nói: “Được rồi, nếu anh muốn thế thật thì tôi sẽ dẫn anh đi”.

Ngô Bình: “Cô là công chúa của phủ Hạ Vương, đi thế có tiện không?”

Hạ Sở Sở: “Tuy chúng tôi là tu sĩ hoàng khí, nhưng dẫu sao phủ Hạ Vương cũng là một thế lực rất lớn ở Cửu Lôi Tiên Vực, vì thế cũng có tư cách vào đó. Tương tự đó, nếu có tu sĩ lôi khí muốn hấp thu hoàng khí thì cũng có thể đến thành Hạ Vương”.

Ngô Bình: “Cảm ơn”.

Hạ Sở Sở: “Anh hãy cải trang thành thuộc hạ của tôi, như thế thì tôi có thể dẫn anh vào Lôi Thành”.

Ngô Bình: “Được”.

Anh giơ tay lên vỗ vào mặt mình, sau đó thay sang bộ đồ khác rồi cùng Hạ Sở Sở đến Lôi Thành.

Đây là lần đầu tiên Ngô Bình đến Lôi Thành, trong ấn tượng trước kia của anh thì Lôi Thành là một thành trì mà bay vào trong đó sẽ thấy rất nhiều sấm sét. Nhưng khi đến nơi rồi thì anh mới biết nơi này hoàn toàn khác với tưởng tượng của mình.

Lôi Thành này chỉ bé như bàn tay và lơ lửng trong lôi quang, xung quanh có chín hư ảnh thần linh, Lôi Thành chiếu lôi quang xuống mặt đất, các lôi quang này sẽ ngưng tụ thành hình dáng của người và nhà cửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play