Năm ngày trước, giới tu hành lôi khí cũng bắt chước giới tu hành hoàng khí, thành lập một liên minh, đồng thời đề cử Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn làm minh chủ. Hai ngày sau giới tu hành hoàng khí cũng có thay đổi, thành lập Hoàng Đạo Tông. Tuy trước mắt, thế lực của Hoàng Đạo Tông hơi yếu, nhưng sau khi kết thành một môn phái thì sự đoàn kết lại hơn hẳn liên minh lôi khí.
Bây giờ hai liên minh đang âm thầm thăm dò lẫn nhau, đều muốn tìm được vị thiên tài mà bên kia che giấu.
Ngô Bình: “Sư tôn, lẽ nào mỗi bên đều có một người lĩnh ngộ được thiên bia ạ?”
Liễu Thiên Tuần: “Ta cũng không rõ chuyện này. Loại thông tin cơ mật thế này, ta vẫn chưa đủ tư cách để biết”.
Gặp Liễu Thiên Tuần xong, Ngô Bình trở về chỗ ở của mình, lập tức bắt đầu thử kích hoạt Tử Lôi Oanh Thiên Quyết. Anh nói là đã luyện rồi nhưng thực chất anh vẫn chưa luyện. Nhưng không sao, Vạn Giới Lôi Thần Quyết là công pháp mẹ của Tử Lôi Oanh Thiên Quyết, mạnh hơn Tử Lôi Oanh Thiên Quyết cả vạn lần. Anh hoàn toàn có thể dùng Vạn Giới Lôi Thần Quyết để kích hoạt Tử Lôi Oanh Thiên Quyết. Làm vậy không những tránh bị người khác phát hiện mà còn có thể nâng cao uy lực của Tử Lôi Oanh Thiên Quyết.
Anh làm thử mới biết, dùng Vạn Giới Lôi Thần Quyết kích hoạt Tử Lôi Oanh Thiên Quyết quá là khoẻ, đồng thời cũng nâng uy lực và phẩm chất của Tử Lôi Oanh Thiên Quyết lên. Anh đột phá liên tục, tầng thứ nhất, tầng thứ hai, chẳng mấy chốc đã đến tầng thứ mười.
Luyện công pháp một lượt, thời gian chầm chậm trôi qua, đợi đến đêm khuya, anh để con rối lại, còn mình thì lặng lẽ rời phủ.
Ở một vùng núi hoang vắng nào đó của Cửu Lôi Tiên Vực, Ngô Bình tìm được một sơn động để ẩn thân, sau đó tu luyện Thái Nhất Hoàng Cực Kinh. Anh đã sắp sếp ra được toàn bộ kinh văn, bây giờ đã thích hợp để tu luyện.
Thái Nhất Hoàng Cực Kinh rất phù hợp để anh tu luyện, anh vốn đã là Nhân Hoàng, lại còn sở hữu thể chất của thái cổ chân nhân đời đầu.
Thái Nhất Hoàng Cực Kinh có ba mươi sáu tầng, bây giờ cảnh giới của Ngô Bình không thấp, thế nên tu luyện cứ phải nói là làm chơi ăn thật, tiến triển thần tốc. Sáu tầng đầu của Hoàng Cực Kinh là xây dựng nền tảng. Dù nền tảng của Ngô Bình đã tốt đến mức mỗi bước đều được làm đến cực độ, nhưng sau khi anh luyện Hoàng Cực Kinh, anh vẫn phát hiện ra nhiều điểm thiếu sót, bèn nhân cơ hội bù đắp vào.
Chưa đến một tiếng, Ngô Bình đã luyện xong sáu tầng đầu, cảm giác tu luyện trơn tru, một lần là xong. Sáu tầng đầu được gọi là cảnh giới Trúc Cơ, nền tảng của anh thâm hậu, đương nhiên tu luyện sẽ không khó.
Tầng thứ bảy đến tầng mười hai là cảnh giới Chân Nhân. Cũng có nghĩa là luyện đến tầng thứ bảy của Hoàng Cực Kinh mới đủ tư cách xưng là chân nhân!
Tầng mười ba đến tầng mười tám là cảnh giới Thần Hải. Cảnh giới này chủ yếu tu luyện tinh thần lực, có một phương pháp tôi luyện và làm lớn mạnh thần hồn.
Tầng mười chín đến tầng hai mươi bốn là cảnh giới Chân Hầu; tầng hai mươi lăm đến tầng ba mươi là cảnh giới Chân Vương; tầng ba mươi mốt đến tầng ba mươi sáu là cảnh giới Chân Hoàng!
Tu xong cảnh giới Trúc Cơ, Ngô Bình không dừng lại, tiếp tục tu luyện cảnh giới Chân Nhân. Tầng thứ nhất của cảnh giới Chân Nhân trong Hoàng Cực Kinh tên là Chu Thiên Chân Nhân.
Chu Thiên Chân Nhân này thật ra chính là phát triển kinh lạc trong cơ thể. Số kinh lạc này không chỉ bao gồm Linh Khiếu, Thần Khiếu mà Ngô Bình đã tu luyện nhiều năm trước, mà còn có một vài khí kinh thần lạc đặc thù huyền diệu. Trước đây anh chưa bao giờ nghe tới những khí kinh thần lạc này.
Là một Tiên y, anh lập tức thất phấn chấn hẳn, dồn lực lĩnh ngộ.
Sau đó anh đã tìm ra ba trăm sáu mươi lăm Linh Khiếu trong cơ thể! Tìm được tám mươi mốt Thần Khiếu trong đầu! Giữa Linh Khiếu và Thần Khiếu có những kinh lạc cực kỳ huyền diệu liên kết!