Liễu Thiên Tuần mỉm cười: “Mắt nhìn của cha sao lại nhầm được? Cương Nhi, Nhan Nhi, sau này Tiểu Bình chính là người thân của hai đứa, các con phải chăm sóc cậu ấy cho tốt”.
Liễu Cương và Liễu Nhan đều là người thông minh, bọn họ hiểu thứ khiến cha mình nhận Trương Tiểu Bình làm đồ đệ chính là tố chất nghịch thiên của anh. Thu anh làm đồ đệ nói không chừng tương lai nhà họ Liễu có thể xưng bá Tiên Vực!
Liễu Nhan cười nói: “Tiểu Bình, thì ra cậu giấu kỹ vậy à, trước đây chị còn nghĩ tu vi của cậu rất thấp cơ, không ngờ cậu lại là kỳ tài tu hành trong Tiên Vực!”
Liễu Cương cũng cười nói: “Tiểu Bình, sau này chắc chắn em sẽ trở thành cường giả đỉnh cấp nhất ở Cửu Lôi Tiên Vực!”
Ngô Bình: “Anh Cương và chị Nhan đã quá khen rồi, em nhất định sẽ nỗ lực, không phụ sự kỳ vọng của sư tôn”.
Tiệc rượu bắt đầu, Liễu Cương và Liễu Nhan kéo nhau mời rượu Ngô Bình, nhân cơ hội thăm dò chi tiết về anh luôn. Ngô Bình đã soạn sẵn kịch bản từ trước, lời nói giả giả thật thật, logic chặt chẽ, bọn họ không tìm được chút sơ hở nào.
Sau ba tuần rượu, Ngô Bình nói: “Anh Cương, trong lớp trẻ Cửu Lôi Tiên Vực, ai là người có tố chất tốt nhất?”
Liễu Cương cười nói: “Nhiều lắm, nhưng chỉ có một trăm người có tên trên Cửu Lôi tiên bảng thôi”.
Ngô Bình: “Em nghe nói có một người tên Dạ Cuồng Đồ, tố chất khá lắm”.
Liễu Cương hừ một tiếng: “Dạ Cuồng Đồ? Hắn là cái thá gì, đứng ở hàng bảy mấy trên bảng ấy”.
Liễu Nhan: “Tố chất của Dạ Cuồng Đồ cũng tạm, nhưng vẫn kém xa em Cương lắm”.
Liễu Cương: “Nghe nói cha của Dạ Cuồng Đồ bị một tu sĩ ở đại lục Côn Luân chém chết. Ha ha, cặp cha con này đúng là vô dụng, làm mất hết mặt mũi tu sĩ Cửu Lôi Tiên Vực!”
“Chị cũng từng nghe chuyện này”, Liễu Nhan nói: “Hình như hắn mang theo chuỳ Ngũ Lôi của sư tôn hắn là Ngũ Lôi Đại Tiên đi báo thù, kết quả suýt chút đã bị người ta giết. Nếu không nhờ có bùa thế thân thì e rằng xác hắn đã nằm ở đại lục Côn Luân rồi”.
Ngô Bình: “Thực lực của Ngũ Lôi Đại Tiên thế nào ạ?”
Liễu Cương: “Ngũ Lôi Đại Tiên là một vị Chân Tiên Trăm Kiếp, bình thường cường giả siêu cấp được xưng là Đại Tiên đều có thể sánh ngang hàng với Đạo Quân. Nói thật, dù là cha anh cũng không thể sánh được với Ngũ Lôi Đại Tiên”.
Ngô Bình: “Xem ra người đã hấp thụ năm loại lôi khí có ưu thế hơn”.
Liễu Nhan: “Ngũ Lôi Đại Tiên tu luyện Ngũ Lôi Thiên Kinh, trong đó kết hợp ngũ hành, là một trong những công pháp đỉnh cấp của Cửu Lôi Tiên Vực”.
Ngô Bình khẽ nhíu mày, xem ra muốn giết Dạ Cuồng Đồ không đơn giản, rất khó đối phó với Ngũ Lôi Đại Tiên.
Liễu Thiên Tuần: “Nhan Nhi, ngày mai con dẫn Tiểu Bình đi quanh thành Hạ Vương thăm thú, giúp cậu ấy làm quen với nơi này”.
Liễu Cương: “Cha, để con đưa Tiểu Bình đi đi”.
Liễu Thiên Tuần: “Nếu con rảnh thì đi cùng đi. Đúng rồi, không phải ngày mai tiểu công chúa của phủ Hạ Vương sẽ bày sàn đấu võ sao? Cương Nhi, con dẫn Tiểu Bình đi thử đi”.
Liễu Cương giật cả mình: “Cha, thôi đừng đi nhé? Vị ở phủ Hạ Vương kia đánh đấm giỏi lắm, con sang đó chỉ có nước ăn đòn”.
Liễu Nhan: “Cha, em Cương chắc chắn đánh không lại Hạ Sở Sở đâu, bỏ đi”.
Ngô Bình vội hỏi: “Phủ Hạ Vương ạ?”
Liễu Nhan: “Tiểu Bình, chủ của thành Hạ Vương là Hạ Vương. Đúng rồi, trong Cửu Lôi Tiên Vực có hai lực lượng, một là nhóm tu sĩ lôi khí, hai là nhóm tu sĩ hoàng khí”.