Đại sư tỷ Linh Vi biết anh đã trở lại, cô ấy đi ra ngoài cung nghênh đón, cười nói: “Sư đệ, cậu đã lâu không tới, bị cảnh tượng trước mắt làm cho giật mình sao? ”

Ngô Bình cười nói: “Sư tỷ, sao đột nhiên có nhiều đệ tử như vậy?”

Linh Vi cười nói: “Đây là nhờ sư đệ biên soạn tài liệu dạy học rất tốt, thế nên các đệ tử đều có thể tu luyện các loại công pháp”.

Tài liệu do Ngô Bình biên soạn bao gồm chương nhập môn, chương cơ bản, chương kiếm sĩ, chương kiếm sư, chương kiếm tông và chương kiếm hoàng. Sau khi hoàn thành huấn luyện chương cơ bản là có thể trở thành đệ tử được ghi danh vào Côn Luân kiếm cung, sau đó tu luyện tại nhà. Nếu có thể trở thành một kiếm sĩ cấp cao thì có thể tiếp tục luyện tập chương kiếm sư. Những đệ tử có thể luyện tập chương kiếm sư sẽ trở thành đệ tử chính thức của Côn Luân Kiếm Cung, sau đó ở lại Kiếm Cung tu luyện.

Hơn 10.000 đệ tử trước mặt anh đều đã đạt tới tiêu chuẩn kiếm sư, trong đó không ít là kiếm sư siêu cấp, kiếm sư cao cấp.

Ngô Bình cười nói: “Thật tuyệt! Chẳng bao lâu nữa Côn Luân Kiếm Cung này sẽ trở nên hưng thịnh!”

Linh Vi: “Sư đệ, hơn một vạn đệ tử khiến chi phí rất cao, tiền cậu để lại cũng sắp hết rồi”.

Ngô Bình: “Tiền không thành vấn đề, em đưa cho chị 100 tỷ nữa. Hơn nữa trong khoảng thời gian này, em sẽ ở Kiếm Cung dạy kiếm pháp cho bọn họ!”

Anh suy nghĩ một lúc và nói: “Ở nước Kim Ưng có Thục Sơn kiếm phái, có rất nhiều đệ tử có thiên phú tốt trong đó. Em sẽ chuyển tất cả họ đến đây và sáp nhập Thục Sơn kiếm phái vào Côn Luân Kiếm Cung”.

Nghĩ vậy, anh liên lạc với mọi người và yêu cầu họ chuyển đến đây càng sớm càng tốt.

Có rất nhiều đệ tử trong Thục Sơn kiếm phái, cần phải cung cấp cho họ một lượng lớn linh dược cơ bản, vì vậy Ngô Bình bắt đầu điều chế đan dược.

Luyện chế đan dược cơ bản rất dễ dàng, anh thậm chí không cần lò luyện đan mà có thể trực tiếp dùng roi Bách Thảo luyện chế. Khi chuẩn bị đủ dược liệu, anh vung roi Bách Thảo, dược lực của dược liệu lần lượt hấp thu vào trong đó, tích trữ ở các không gian khác nhau.

Sau đó, anh vung roi Bách Thảo, một số dược lực dung hợp lại với nhau ngưng tụ thành những viên đan dược, số lượng lên tới hàng ngàn viên. Viên đan dược này chính là Long Hổ Luyện Hình Đan!

Ngô Bình mấy ngày nay đều luyện chế đan dược, mặc dù là đan dược cơ bản nhưng anh luyện chế đan dược chất lượng cao hơn nhiều so với đi mua.

Vào hôm nay, một đám mây máu đột nhiên xuất hiện ở Linh Xuyên. Nhìn thấy đám mây máu kỳ lạ này, tất cả mọi người đều sợ hãi và trốn vào nhà.

Các tu sĩ cũng cảm nhận được đám mây máu kia rất kinh khủng, họ cảnh giác nhìn về phía nó, không biết là cái gì.

Đột nhiên, đám mây máu phân tán rồi hóa thành hàng trăm triệu bóng máu, lao về phía đại lục Linh Xuyên.

Ngô Bình đã phát hiện ra rằng, với tư cách là cung chủ của Côn Luân Kiếm Cung, anh có nghĩa vụ phải bảo vệ người dân Linh Xuyên. Ngay lập tức, anh gầm một tiếng dài, sau đó kích hoạt Thiên Cực kiếm trận. Một ánh kiếm rực rỡ bay vút lên bầu trời, hóa thành hàng trăm triệu tia kiếm, chém về phía bóng máu ngập trời.

Thực lực của những bóng máu này cũng không yếu, mỗi một bóng máu đều tương đương với sức mạnh của Địa Tiên Thần Hóa. Tuy nhiên, chúng không chịu nổi một đòn của những tia kiếm kia, lần lượt bị chém chết.

Ngay sau đó, hàng trăm triệu bóng máu lần lượt bị chém giết, chúng kêu gào đau đớn. Mây máu cuộn trào, bên trong truyền đến một giọng nói tức giận: “Tên nhóc phương nào dám hủy hóa thân Huyết Ảnh của ta! Mau đi ra ngoài chịu chết!”

Mọi người nhìn thấy trong đám mây máu lộ ra một khuôn mặt to lớn, một đôi mắt đỏ như máu, hàm răng trắng bệch, trên mặt không có thịt, chỉ có một bộ xương, rất đáng sợ.

“Là Minh Huyết lão tổ!”. Những người biết lão đều kinh hãi kêu lên, dường như cực kỳ sợ hãi người này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play