Lam Hâm: “Chờ một người quen, người này sẽ dẫn chúng ta đi cược đá”.

Cô ấy giải thích: “Cậu ta là Thạch Khiêu, con trai người làm nhà chị. Hồi nhỏ, cậu ta chuyên đi theo chị đấy. Bây giờ, cậu ta làm tạp dịch ở nơi cược đá nên khá thông thuộc nơi này”.

Ngô Bình: “Sư tỷ chờ chút, cược đá mà chị bảo rốt cuộc là cược đá gì?”

“Thành này tên là Thiên Thạch nên đương nhiên sẽ cược thiên thạch rồi. Thiên thạch là một loại đá ở trên trời, em cũng biết rồi đấy, chúng ta sống ở Khuyên giới thiếu sót, cho nên rất nhiều tu sĩ đều muốn tiếp xúc với đại đạo hoàn chỉnh ở bên ngoài. Vì các thiên thạch này ở ngoài không gian nên chúng không bị thần niệm dò xét, có nghĩa là trừ khi thiên thạch mở ra, không thì không thể biết bên trong nó có thứ gì được”.

Ngô Bình: “Các thiên thạch này có giá trị thế nào?”

Lam Hâm: “Một số ít thì tách ra được linh vật, chúng ta có thể thông qua nó để chạm tới thiên đạo ở bên ngoài. Thậm chí, bên trong nhiều thiên thạch còn có pháp khí, thiên tài địa bảo”.

Ngô Bình: “Sư tỷ, sao trong thiên thạch có những thứ đó được?”

Lam Hâm: “Chị cũng không rõ, nhưng nghe người ta bảo bên ngoài Khuyên giới cũng có các tu sĩ loài người, họ sẽ cải trang vài thứ thành thiên thạch rồi ném vào Khuyên giới. Qua đó, tu sĩ ở đây sẽ có cơ hội tiếp cận với Thiên đạo hoàn chỉnh”.

Ngô Bình hiểu ra: “Vì thế, chúng ta sẽ cược những viên thiên thạch được người ta cố tình ném xuống hả?”

Lam Hâm gật đầu: “Đúng thế, bất kỳ một món pháp khí nào trong thiên thạch cũng có giá trị cả trăm triệu Thần Long đấy”.

Ngô Bình: “Bố chị bị người ta hại chết à?”

Lam Hâm: “Người đó tên là Phương Huyền Sinh, vốn là anh em kết nghĩa với bố chị, hai người cùng kinh doanh một cửa hàng cược đá. Việc làm ăn rất tốt, nhưng gã đã cấu kết với người ngoài để hại bố chị nợ một khoản lớn. Còn gã thì kiếm được một mớ tiền, giờ đã trở thành chủ của một trong bốn cửa hàng cược đá lớn nhất ở đây – cửa hàng cược đá Vĩnh Lợi”.

Ngô Bình: “Chị định trả thù thế nào? Cứ thế giết gã à?”

Lam Hâm: “Nơi này thuộc quyền quản lý của Vương Mẫu, chúng ta là người của Thái Thanh Tiên Canh nên không dễ giết được gã đâu. Muốn giết gã thì cũng phải ra khỏi đây hoặc dùng cách khác”.

Ngô Bình: “Thế nên chị mới muốn đến cửa hàng cược đá à?”

Lam Hâm: “Chị muốn dùng cách đó làm gã táng gia bại sản”.

Ngô Bình: “Chị chắc làm được không?”

Lam Hâm: “Chị đã xin sư tổ được bốn phù chú Hồng Vận, nay chị sẽ dùng sức mạnh của chúng để thắng Phương Huyền Sinh!”

Ngô Bình cảm thấy không ổn nên nói: “Sư tỷ, gã có thể trở thành một trong các ông chủ lớn ở đây thì chắc chắn có điểm hơn người, nếu mình chỉ dùng bùa may mắn thì e không đủ đâu”.

Lam Hâm nhìn anh: “Sư đệ có cao kiến gì à?”

Ngô Bình bật cười nói: “Có em ở đây thì chị không phải dùng đến bùa ấy, nói về cược đá thì em đứng thứ hai, không ai là chủ nhật”.

Ngô Bình không hề khoác lác, anh có khả năng nhìn xuyên thấu nên muốn nhìn xuyên qua thiên thạch là chuyện nhỏ.

Lam Hâm không tin: “Chuyện này rất quan trọng với chị, đừng đùa!”

Ngô Bình biết mình phải cược đúng vài tảng đá thì Lam Hâm mới tin nên nói: “Thế lát chúng ta đến cửa hàng Vĩnh Lợi thử luôn nhé?”

Lam Hâm nhìn anh rồi nói: “Được rồi, chị tin em”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play