Ngô Bình cảm thấy Phiêu Miểu Thiên Tôn vẫn chưa nói hết ý, anh đang định hỏi thêm thì Lam Hâm đã nói: “Sư đệ, em biết ai là người dẫn đầu đoàn quân tấn công Khuyên giới không?”

Ngô Bình: “Ai ạ?”

Phiêu Miểu Thiên Tôn: “Cũng là Nhân tộc! Khi thanh tẩy Khuyên giới, họ sẽ tiện thể dẫn một tốp thiên kiêu của Nhân tộc đi, sau đó để họ luyện công pháp của Nhân tộc ở một nơi không bị thiếu sót. Các thiên kiêu này có thể nhận được tài nguyên vô hạn, vì thế họ sẽ tiến bộ rất nhanh. Sau khi họ mạnh lên rồi thì sẽ trở thành nô tài cho thần tộc, và tự nhận mình là Thần Sứ với bên ngoài. Hầu hết những người đại diện cho Thần tộc đến Khuyên giới đều là Thần Sứ”.

Ngô Bình thở dài một hơi: “Thần tộc có nhiều cách khống chế Nhân tộc quá, chúng ta muốn phòng cũng không được”.

Phiêu Miểu Thiên Tôn trầm mặc rồi nói: “Nếu một ngày nào đó, chuyện ấy thật sự xảy ra, con càng có tư chất tốt thì càng dễ được chọn”.

Ngô Bình đã nghe ra ý của Phiêu Miểu Thiên Tôn, anh cau mày nói: “Sư tôn, ý của người là con đi theo họ làm Thần Sứ ư?”

Lam Hâm liếc Ngô Bình: “Ngốc thế, phải sống thì mới làm gì thì làm chứ. Những thiên kiêu nào mà không chịu đi thì sẽ bị giết ngay, em mà không đi thì cũng sẽ bị giết. Vả lại, rời khỏi Khuyên giới thì em mới có thể tu hành bình thường và trở thành Đạo Quân thật sự”.

Ngô Bình nói: “Nhưng sau khi trở thành thần nô rồi thì kiểu gì cũng bị khống chế”.

Phiêu Miểu Thiên Tôn: “Có nhiều chuyện không như chúng ta thấy. Đến lúc đó, sư phụ sẽ nói cho con biết rõ chân tướng. Tạm thời, con cứ tập trung tu hành đi. Sẽ có hậu duệ của Thần Sứ đến pháp hội Dao Trì, ngoài ra còn có bán thần, yêu tu, thiên kiêu của Thần tộc. Phần thưởng mà Vương Mẫu chuẩn bị bao năm đều bị những người này lấy rồi. Huyền Bình, con có thể giành vài phần thưởng cho ta được không?”

Ngô Bình gật đầu: “Sư tôn, con sẽ cố hết sức”.

Phiêu Miểu Thiên Tôn gật đầu: “Tốt, con đi chuẩn bị đi!”

Ngô Bình lui ra, cứ nghĩ tới việc sẽ gặp các hậu duệ của Thần Sứ và Thần tộc là anh lại thấy hơi áp lực, nhưng sư phụ rất mong anh toả sáng, anh không thể làm người thất vọng được.

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi quyết định lại vào Thiên Môn tu luyện một ngày để luyện hoá hết yêu cốt, đồng thời thử tu luyện tầng thứ 11 của Thiên Cực Kiếm Kinh.

Nghĩ vậy, anh lấy Thiên Môn ra. Thiên Môn này là Lam Nguyệt Hân tặng anh, anh có thể sử dụng tuỳ ý. Trước khi vào Thiên Môn, anh đã lên mạng Tiên rồi mua một đống đồ dùng để chế tạo kiếm trận Động Thiên.

Khi anh vào Thiên Môn thì phát hiện thời gian tu luyện của mình đã tăng thêm. Vốn là 33 ngày táng giờ, nhưng hiện tại đã thành 147 ngày.

“Chuyện gì vậy nhỉ? Lẽ nào nhờ hoá thân yêu đạo ư?”, tuy ngạc nhiên là thế, nhưng anh vẫn rất vui, dẫu sao thời gian tu luyện được kéo dài cũng là chuyện tốt.

Anh vào đó rồi thả hoá thân yêu đạo ra, để nó tu luyện Thiên Yêu Kinh ở đây. Còn anh thì tiếp tục tu luyện tầng thứ 11 của Thiên Cực Kiếm Kinh là kiếm trận.

Kiếm trận này cũng là một loại đại trận, đương nhiên anh sẽ xây dựng trong Động Thiên. Trong Thiên Cực Kiếm Kinh có ghi chép về 13 kiếm trận, anh có thể chế tạo một hoặc làm hết cũng được.

Nhưng chế tạo kiếm trận rất tốn kém, ví dụ như kiếm trận Thiên Tuyệt, nếu muốn chế tạo được nó thì phải tốn cả trăm tỷ Thần Long.

Trước đó, anh đã mua nguyên liệu để chế tạo ba kiếm trận hết hơn 300 tỷ Thần Long rồi.

Ngô Bình mất năm tiếng trong Thiên Môn thì mới chế tạo thành công một kiếm trận, sau đó anh đã thử vận chuyển nó. Khởi động sức mạnh kiếm trận có hai phần, một là sử dụng phù bảo hoặc đồng Thần Long, hai là sức mạnh Động Thiên của anh.

Thường thì sức mạnh Động Thiên của anh đủ để khởi động kiếm trận rồi. Nhưng nếu gặp phải tình huống đặc biệt hoặc cần bùng nổ toàn lực thì anh phải dùng tới phù bảo hoặc đồng Thần Long.

Ngô Bình lại mất thêm một tiếng nữa để hoàn chỉnh lại kiếm trận đến trạng thái hoàn hảo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play