Chương 347
Ngô Bình: “Đệ tử đã học kiếm đạo Phiêu Miểu rồi, tu luyện kiếm thuật không khó, lát đệ tử luyện qua là xong”.
Phiêu Miểu Thiên Tôn: “Ừm, ta nhận được tin kiếm phái Đại Hoang và đại thế giới Kiếm Đạo đều cử người tới, mục đích là lấy được Tam Trùng Long Môn Đan, ngoài ra còn áp chế Thái Thanh Kiếm Tông chúng ta nữa”.
Ngô Bình cười lạnh: “Kệ cho họ đến, ai tới con sẽ đánh kẻ đó”.
Linh Vi đi tới nói: “Sư đệ, chúng ta mới thu nhận một thiên kiêu chuẩn bị đột phá cảnh giới Long Môn, sư tỷ đang muốn xin cậu một viên Tam Trùng Long Môn Đan cho cô ấy uống”.
Ngô Bình cười nói: “Sư tỷ cần dùng thì cứ lấy ạ”.
Linh Vi vui mừng rồi nói với ra bên ngoài: “Ngọc Hoa, mau vào đây cảm ơn sư thúc”.
Một cô gái gầy gò có dung nhan bình thường đi vào, tuy cô ấy không xinh, nhưng đôi mắt rất có hồn, khí chất toả ra cũng đặc biệt.
“Ngọc Hoa tham kiến sư thúc”, cô gái hành lễ với Ngô Bình.
Ngô Bình cười nói: “Đứng dậy đi”.
Anh quan sát cô gái rồi nói với Linh Vi: “Sư tỷ tinh mắt thật đấy, tư chất của Ngọc Hoa hơn các thiên kiêu bình thường nhiều”.
Linh Vi: “Ừm, con bé mới ra đời đã bị trời ganh ghét, nếu ta không ra tay kịp thời thì nó không sống được đến nay đâu”.
Ngô Bình: “Sư tỷ đã thay đổi dung mạo cho cô ấy ạ?”
Linh Vi gật đầu: “Hết cách, chỉ làm vậy thì nó mới yên ổn được, chứ nó xinh quá làm trời ghen”.
Ngô Bình: “Đây là số mệnh rồi, sư tỷ làm thế cũng không thay đổi được gì đâu”.
Linh Vi: “Sư đệ có cách gì giúp cô ấy không?”
Ngô Bình: “Em biết Đại Mệnh Vận Thuật, có thể thay đổi vận mệnh cho cô ấy. Nếu cô ấy đồng ý thì em sẽ khôi phục lại diện mạo vốn có cho cô ấy rồi thay đổi vận mệnh”.
Linh Vi tỏ vẻ kinh ngạc, vì đến cô ấy cũng không thể thay đổi số phận cho người khác được.
Phiêu Miểu Thiên Tôn: “Với con gái thì xinh đẹp vẫn hay hơn, Huyền Bình mau thử đi”.
Ngô Bình gật đầu rồi thi triển Đại Mệnh Vận Thuật để tách lấy vận mệnh hiện tại của cô ấy, sau đó thế vận mệnh mà anh từng lấy trước kia vào. Ngay sau đó, số mệnh của Ngọc Hoa đã được thay đổi, cả dung nhan và vóc dáng của cô ấy đều trở lại nguyên dạng.
Ngọc Hoa đã biến thành một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, không thua bất kỳ mỹ nhân nào mà Ngô Bình từng gặp trước đây.
Cô ấy soi gương rồi vui mừng cảm ơn Ngô Bình: “Cảm ơn sư thúc”.
Linh Vi gật đầu: “Sư đệ thật tài giỏi, bái phục!”
Phiêu Miểu Thiên Tôn: “Huyền Bình, con không nên dùng thuật này nhiều, với tu vi hiện tại, con chưa thể thi triển hết nó đâu”.
Ngô Bình: “Sư tôn, con ít khi dùng lắm ạ”.
Nói rồi, anh lấy một viên Tam Trùng Long Môn Đan ra cho Ngọc Hoa, cô ấy cảm ơn liên tục.
Linh Vi nói: “Đi đột phá thôi”.
Ngọc Hoa rời đi xong, Ngô Bình lại luyện chế thêm một lò Tam Trùng Long Môn Đan ồi mới đi cảm ngộ kiếm đạo Phiêu Miểu. Phiêu Miểu Thiên Tôn đã tạo ra một bộ kiếm pháp có tên là Phiêu Miểu Kiếm Kinh, giờ Ngô Bình sẽ tu luyện nó.