Ngô Bình: “Tôi chỉ biết anh sắp chết thôi”.
Người đàn ông cười khẩy: “To gan phết đấy!”
Hắn giơ tay phải lên, lòng bàn tay tuôn ra yêu khí, chúng bay lên trời như chuẩn bị thi triển một chiêu thức lợi hại nào đó. Đột nhiên, người hắn cứng đờ rồi nhìn chòng chọc vào Phiêu Miểu Thiên Tôn.
“Đạo Quân Nhân tộc?”
Phiêu Miêu Thiên Tôn không đứng dậy, mà chỉ liếc nhìn hắn, đã khiến hắn không thể cử động.
Người đàn ông đảo mắt rồi nói: “Không biết Đạo Quân ở đây, tại hạ lỗ mãng rồi!”
Phiêu Miêu Thiên Tôn: “Con rắn ở trên chắc là thú cưỡi của Xà Đạo Quân hả?”
Người đàn ông kiêu ngạo nói: “Đúng thế”.
Phiêu Miêu Thiên Tôn lạnh mặt nói: “Sư phụ ngươi gặp ta còn phải khúm núm, ai cho ngươi dũng khí làm trò lố lắng vậy hả?”
Người đàn ông tóc tím cau mày rồi nói: “Là tại hạ sai, xin lỗi Đạo Quân”, hắn lập tức tỏ vẻ nhún nhường.
Phiêu Miêu Thiên Tôn: “Cút!”
Người đàn ông liếc Ngô Bình một cái, sau đó mỉm cười rồi bay lên cao, cưỡi rắn đi về.
Ngô Bình đang định hỏi thì giọng nói của Huyền Đô lão tổ đã vang lên trong đầu anh: “Xà Đạo Quân chính là người được yêu giới nâng đỡ, người này đã nhận được sức mạnh của Yêu Hoàng Hoá Xà nên có tu vi rất cao, hiện còn nuôi cả trăm nghìn con cự xà, chúng có thể bày cự xà trận. Đến ta cũng không thể cầm cự lâu trong đại trận này được”.
Ngô Bình: “Khi nào có cơ hội, nhất định con sẽ chém chết tên đó”.
Huyền Đô lão tổ: “Chuyện nhỏ thôi, ta cảm nhận được khí tức Dị giới trên người con, con cố mà tu luyện, chẳng mấy sẽ vượt lũ khốn đó”.
Ngô Bình chấn động, khí tức Dị giới ư? Anh hỏi: “Sư tổ, người đang nói đến tiên điện Thiên Võ ạ?”
Huyền Đô lão tổ: “Ừm, truyền thừa của tiên điện Thiên Võ đến từ một vũ trụ khác. Đá trên núi của họ cũng là ngọc, chúng ta đều cho rằng truyền thừa của họ có thể phá giải vấn đề khó mà chúng ta đang đối mặt”.
Ngô Bình: “Sư tổ, người nói vậy là sao ạ?”
Huyền Đô lão tổ: “Nếu tu luyện công pháp ở đây thì phụ thuộc rất nhiều vào đại đạo, nhưng công pháp bên ngoài thì không bị hạn chế mặt này, chúng ta có thể thử dùng nó để làm bước đệm đột phá”.
Ngô Bình chợt nghĩ đến điều gì đó rồi hỏi: “Sư tổ, ngày xưa tiên điện Thiên Võ bị người ta tiêu diệt có phải cũng vì chuyện này không ạ?”
Huyền Đô lão tổ: “Ừm, bọn họ cũng phát hiện ra điều này nên không muốn có người nhận được công pháp Dị giới, do đó mới tiêu diệt tiên điện Thiên Võ”.
Ngô Bình: “Con hiểu rồi”.
Buổi lễ vẫn tiếp tục, Ngô Bình tới mời rượu từng người bạn, khi anh chúc rượu hết một vòng thì trời cũng đã nhà tối.
Khách khứa lần lượt ra về, với bên ngoài thì hôn lễ đã xong, nhưng thật ra ở tầng trong cùng thì lúc này tiệc mới bắt đầu.
Sau đó, Ngô Bình đã tiếp đãi những người thân thiết, ví dụ như Kiều Bộ Tiên, Diệp Thiên Tông, Bạch Băng, mọi người của Đường Môn, kiếm phái Thục Sơn, chùa Đại Thiền và Chu Nguyên Thông.
Ngô Bình uống tới bên, thành ra đến khi trời gần sáng thì bữa tiệc mới chính thức kết thúc.
Sau khi khách đã về hết, anh không nghỉ ngơi mà dẫn vợ con đến kính trà cho ông bà nội và bố mẹ anh.
Tiếp đó, anh nghỉ ngơi ở nhà một ngày, hôm sau mới ra ngoài, vì nhà họ Đường của Đường Tử Di cũng tổ chức hôn lễ.