Không chỉ bị ép buộc lao động, người dân ở đó còn phải nộp thuế cao, nhiều người vì thế mà trở thành lưu dân, một số ít người chạy nạn sang những nơi khác, xa rời quê nhà. Bọn họ chịu đựng sự bóc lột của Chiến Ma Tông, sống cuộc sống không bằng trâu ngựa.

Ngô Bình: ‘Mỗi năm Chiến Ma Tông này thu thuế nhiều lắm nhỉ?”

Lam Hân Nguyệt: “Đương nhiên. Lúc bố em còn sống, mỗi năm riêng tiền nộp thuế cho phủ Chiến Vương đã lên đến một tỷ đồng Thần Long rồi. Mà con số này chỉ bằng một phần ba thu nhập của Chiến Ma Tông thôi”.

Ngô Bình híp mắt: “Nói vậy là mỗi năm ít nhất Chiến Ma Tông lợi nhuận đến ba tỷ đồng Thần Long?”

Lam Hân Nguyệt: “Có lẽ bây giờ còn cao hơn, vì trước đây người dân không bị bóc lột ghê gớm như bây giờ. Bây giờ vì không bị phủ Chiến Vương kìm hãm nữa nên họ ngày càng ngang ngược”.

Ngô Bình chỉ vào vị trí của Chiến Ma Tông trên bản đồ nói: “Vậy chúng ta lấy Chiến Ma Tông ra để thị uy!”

Lam Hân Nguyệt: “Chồng, tông chủ Chiến Ma Tông là một Bán Bộ Đại La”.

Ngô Bình cười khẩy: “Bán Bộ Đại La có gì ghê gớm, anh vần có thể đánh chết ông ta!”

Anh dừng lại chút rồi nói: “Trước khi đi anh phải đột phá đã”.

Anh bay lên cao, vận chuyển tiên lực, bắt đầu đột phá cảnh giới sau Long Môn, cảnh giới Âm Dương!

Anh thu hoạch được ý nghĩa Âm Dương trong Âm Dương Kiếm Cung, lại tu luyện thêm Âm Dương Tạo Hoá Công, điều này khiến lĩnh ngộ của anh đối với Âm Dương đã đạt đến trình độ cực cao. Thế nên tiến triển trong việc đột phá cảnh giới Âm Dương cực kỳ thuận lợi, gần như là đột phá trong chốc lát.

Chỉ trong một thời gian ngắn, anh đã đột phá xong, khí tức toàn thần tăng mạnh, sau lưng xuất hiện một ảo ảnh bát quái, rất tráng lệ.

Những đôi mắt đầy địch ý cách đó không xa đang nhìn hiện tượng trên không của phủ Chiến Vương, sau đó lập tức biến mất.

Chưa đến một canh giờ, khí tức của Ngô Bình đã hoàn toàn bình ổn.

Trở về mặt đất, anh thản nhiên nói: ‘Quận chúa, chuẩn bị xe đi, chúng ta tới Chiến Ma Tông!”

Lam Hân Nguyệt gật đầu thật mạnh, lập tức cho người chuẩn bị xe, nó là một phi thuyền khổng lồ, vô cùng hoành tráng!

Chiếc phi thuyền này là lúc Chiến Vương còn sống đã phí hết mười tỷ đồng Thần Long để tạo ra, bên trên có trang bị hoả lực cực kỳ mạnh mẽ.

Năm xưa rất nhiều thế lực e dè phủ Chiến Vương là vì phủ Chiến Vương có chiếc phi thuyền này!

Lên phi thuyền, Ngô Bình phát hiện phi thuyền có đại trận phòng ngự rất mạnh, khi đại trận được kích hoạt sẽ có một lớp màn bảo vệ để ngăn cản công kích của kẻ địch.

Mũi thuyền có mười khẩu đại pháo, số đại pháo này rất cổ xưa, khí thế tản ra kinh người, mỗi một khẩu đại pháo đều có mười tu sĩ điều khiển.

Lam Hân Nguyệt giải thích: “Đây là cự pháo Chu Thần, một phát pháo có thể huỷ diệt tất cả trong phạm vi một trăm dặm, đến cả Chân Tiên cũng không thoát được. Mười phát pháo cùng một lúc có thể phá huỷ một pháo đài kiên cố có đại trận phòng ngự”.

Gô ấy lại dẫn Ngô Bình sang mạn thuyền, mỗi bên mạn thuyền đều bố trí mười trận nỏ, mỗi trận nỏ có thể bản ra cùng lúc một trăm nghìn mũi tên tiên. Những mũi tên tiên này bản rất chuẩn xác, có thể tập trung hoả lực để tiêu diệt kẻ địch.

Những kẻ muốn lại gần phi thuyền sẽ bị công kích bởi những mũi tên tiên này trước tiên.

Ngoài nỏ tiên ra, trên thuyền còn có năm cột buồm cao lớn, đỉnh cột có thể đánh ra sấm sét giết kẻ địch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play