Vân Tịch: “Bọn họ là ai?”

Vân Phi Dương: “Một người đã kết hôn với thành viên Sách Thị, một trong bốn vương tộc lớn. Trong bốn vương tộc lớn, Sách Thị là mạnh nhất, tông chủ Sách Thần Tinh là Chân Tiên. Con trai thứ hai của ông ta là con rể của Vân Đình Quang”.

“Người thứ hai gả cho Tổng đốc của Thái Thanh hiện tại, người này tên là Tề Long Hải. Tề Thị là một trong mười danh gia vọng tộc lớn nhất, thực lực cũng rất mạnh, hơn nữa anh rể Tề Long Hải chính là một quan chức hàng đầu ở Long Kinh, địa vị rất cao”.

“Con gái thứ ba của Vân Đình Quang đã kết hôn với một đệ tử chân truyền của Thiên Đạo Môn. Thiên Đạo Môn là một thế lực mạnh ngang hàng với nước Long, địa vị của đệ tử chân truyền đó rất phi phàm, không hề thua kém Tổng đốc Tề Long Hải”.

Sau khi nghe lão tổ nói, Ngô Bình nói: “Chỉ vậy thôi sao? Vậy đừng lo lắng về chuyện này nữa, tôi sẽ lo việc này”.

Vân Phi Dương sáng mắt lên, ông ấy đang chờ đợi câu nói này, liền cười nói: “Đúng vậy, cậu là chồng Vân Tịch, tuy rằng ba người bọn họ rất mạnh, nhưng so với cậu cũng không là gì. Hôm nay, ba con rể của Vân Đình Quang đều đã tới, hẳn là đang thương lượng xem sẽ san bằng chúng ta như thế nào, nếu không có gì ngoài ý muốn, ngày mai họ sẽ ra tay”.

Ngô Bình: “Chỉ sợ bọn họ không tới thôi, lão tổ, để tôi trị liệu vết thương của người đã”.

Sau khi chữa khỏi cho Vân Phi Dương, Ngô Bình thấy ông ấy chỉ cách Thiên Tiên một chút xíu nữa thôi, liền hỏi: “Lão tổ, nếu như người có Phi Thăng Đan thì hẳn là có thể đột phá”.

Vân Phi Dương cười khổ, nói: “Phi Thăng Đan là đan dược mà tất cả môn phái khát khao, nếu không phải người của thế lực lớn, ai có thể có được chứ?”

Quả thực, bởi vì tác dụng đặc biệt của mình, Phi Thăng đan có thể khiến cho Địa Tiên thăng cấp thành Thiên Tiên, tiến vào một trạng thái khác của sinh mệnh, cho nên cực kỳ khó luyện chế, rất ít lưu truyền.

Nếu một đan sư nào đó có thể luyện chế Phi Thăng đan thì nhất định sẽ bị một thế lực lớn khống chế, đan dược luyện ra không thể nào lưu truyền ra bên ngoài. Phi Thăng đan quá quý giá, bọn họ chỉ giữ để tự dùng. Dù không dùng được thì cũng phải cất giữ, để lại cho đời sau.

Vì vậy, ngay cả trên mạng Tiên cũng khó mua được Phi Thăng Đan, cho dù may mắn mua được thì cũng vẫn là đan dược có khuyết điểm, hoặc là hàng không tốt, hoặc là hàng hỏng.

Ngô Bình: “Tôi sẽ nghĩ biện pháp”.

Sau khi từ biệt Vân Phi Dương, Ngô Bình đến nơi ở của Vân Tịch.

Vân Tịch biết đan đạo của anh, hỏi: “Huyền Bình, anh muốn luyện chế Phi Thăng Đan sao?”

Ngô Bình gật đầu: “Anh muốn thử. Lúc đầu Trương Thiên Hoành muốn nhờ anh luyện nó, nhưng khi đó anh vẫn còn là Nhân Tiên, tu vi cực thấp, trình độ luyện đan của anh lúc đó thấp hơn nhiều so với bây giờ, vì vậy tất nhiên anh không thể làm điều đó. Bây giờ thì anh cũng đã nắm chắc vài phần”.

Vân Tịch vui mừng khôn xiết: “Thật tuyệt. Huyền Bình, anh thật lợi hại, còn có thể luyện chế được Phi Thăng Đan! Em nghe nói rằng Phi Thăng Đan bị quản lý chặt chẽ trong Tiên Giới, không có sự cho phép của Tiên Đình và các thế lực lớn, viên đan dược này không được phép bày bán”.

Ngô Bình: “Ừ, điều đó không có gì đáng ngạc nhiên cả. Đối với những tu sĩ bình thường mà nói, Thiên Tiên là một đẳng cấp khác hẳn. Nếu trở thành một Thiên Tiên dễ dàng như vậy, vậy Thiên Tiên sẽ không có giá trị gì”.

Anh đưa Vân Tịch vào động Dược tổ.

Lần trước, anh luyện chế ra ba loại đan dược của Dược tổ ở cảnh giới Nguyên Anh, chính là Hạo Dương Thần Đan, Ngũ Hành Long Môn Đan, Cửu Hoa Thần Đan. Sau khi luyện chế ba loại đan dược này, anh có thể lấy đan dược ở phòng phía sau.

Căn phòng phía sau chứa những đan dược do Dược tổ luyện chế trong cảnh giới Bất Tử, tổng cộng có hai viên, một viên là Đoạt Thiên Đan và một viên là Phi Thăng Đan.

Trong số đó, Đoạt Thiên Đan là đan dược đế phẩm. Phi Thăng Đan là đan dược đế phẩm cao cấp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play