Chương 3360

Ngô Bình biến thành một tia chớp rồi biến mất, cuối cùng người bên ngoài cũng không thể gặp được anh nhưng khi người phụ trách đi ra tuyên bố buổi chiều sẽ bán đấu giá đan dược của Ngô Bình, những người này lập tức reo hò hoan hô.

Nếu đã đến Long Kinh thì Ngô Bình sẽ lần lượt đến phủ Đô đốc và Cấm quân. Ngô Bình lại dạy thêm vài động tác ở doanh trại Tiên Quân Long Kinh, đồng thời phân phát tài liệu giảng dạy mà anh biên soạn cho người hướng dẫn, bảo anh ta mỗi ngày đều dạy như thế.

Đối với cấm quân, giáo trình của anh đã được phân phát xuống, mặc dù giáo trình do anh biên soạn rất tốt nhưng lại cực kỳ khó khăn với binh lính bình thường của cấm quân, cho tới nay vẫn chưa ai có thể luyện được.

Ngô Bình cũng không gấp, tiếp tục chỉ dạy.

Buổi chiều, anh đến hội quán luyện đan để tham gia đấu giá với thân phận người mua.

Danh hiệu của đại sư luyện đan năm áo vô cùng vang dội, cuối cùng ba lò đan dược được đấu giá với hơn hai mươi tỷ tiền báu.

Sau khi lấy tiền, anh cảm nhận được một tấm bùa ngọc trên người mình sáng lên, anh cầm lấy bùa ngọc, trên đó viết một dòng chữ: Ngô Bình đã giành được vị trí thứ nhất trong kỳ thi đầu vào của Học viện truyền kỳ, hãy đến làm thủ tục nhập học trong vòng ba ngày.

Vị trí thứ nhất Học viện truyền kỳ đã nằm trong dự đoán của anh nên không cảm thấy có gì kỳ lạ.

Cân nhắc một lúc, anh quyết định bây giờ đến Học viện truyền kỳ, lấy tiền thưởng trước rồi hẵng tính.

Khi anh vừa đến trước cổng Học viện truyền kỳ, có hai tu sĩ gác cổng cảnh giới Long Môn, một người trong đó lạnh lùng nhìn anh hỏi: “Làm gì?”

Ngô Bình: “Đã có kết quả kiểm tra, tôi đến làm thủ tục”.

Người này nói: “Có chứng từ gì không?”

Ngô Bình lấy bùa ngọc mà Triệu Hàn Sơn đưa cho anh ra, cũng là bằng chứng anh tham gia kiểm tra.

Người này đọc một lúc rồi nói: “Ừ, xin đợi một chút, tôi đi thông báo”.

Ngô Bình đứng đợi ở đó, nhưng sau khi người kia đi mãi vẫn chưa quay lại, anh khẽ nhíu mày hỏi người còn lại: “Sao anh ta vẫn chưa quay lại?”

Người này cười nói: “Có lẽ là trục trặc gì đó, hay là anh cứ vào thẳng trong đó đi”.

Ngô Bình không còn cách nào khác chỉ đành gật đầu, nhấc chân đi vào trong.

Anh đi nửa đường rồi thăm hỏi, rất nhanh đã đến nơi hôm nay Học viện truyền kỳ công bố danh sách, nơi này là một quảng trường lớn, lúc này quảng trường chật ních người, có cả người tham gia kiểm tra lúc ban đầu, cùng có các giáo viên của họ.

Lúc này có một người đứng trên đài ngọc cao, Ngô Bình sửng sốt khi nhìn thấy người này, bởi vì bộ dáng người này giống hệt mình, thậm chí còn mặc quần áo giống hệt.

Lúc này một ông lão râu đỏ đưa ra năm trăm triệu đồng Thần Long, năm mươi lượng Hỗn Mang Thần Kim, một Tam Thanh Phù bùa cấp Đạo Tổ và túi Càn Khôn Linh Bảo Tiên Thiên cho người đó, sau đó mỉm cười nói: “Ngô Bình, cậu là nhân tài mạnh nhất được tuyển chọn lần này của Học viện truyền kỳ. Tôi mong một ngày nào đó cậu có thể trở thành huyền thoại và niềm tự hào của Học viện truyền kỳ”.

Người này cúi người với ông lão nói: “Cảm ơn trưởng lão Tôn, tôi sẽ không làm mọi người thất vọng”.

Ngô Bình nhìn người trên bục, lập tức biết có người giả danh mình rồi.

Lúc này anh cảm nhận được có người nhìn mình chằm chằm, sau đó một người hỏi: “Sao cậu lại giống hệt Ngô Bình trên bục thế?”

Ngô Bình nhìn người này, tu vi của người này rất cao, cường giả Chân Tiên, trong mắt ông ta còn có tia sát ý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play