Chương 3334
Phiêu Miểu Thiên Tôn bật cười: “Đương nhiên là không kém rồi. Nhưng so với hai thế lực kia thì còn chênh lệch nhiều lắm. Vậy nên con phải cố gắng làm sư tôn nở mày nở mặt”.
Anh gật đầu thật mạnh: “Sư tôn yên tâm, sớm muộn cũng có ngày con vượt qua bọn họ!”
Phiêu Miểu Thiên Tôn nghe thấy thế mỉm cười gật gù: “Ta tin con!”
Bỗng có một nữ trưởng lão đi tới đưa cho Ngô Bình một chiếc túi không gian: “Trong này là những thứ đệ tử Thái Thanh cần dùng”.
Anh nhận lấy xem thử rồi nói lời cảm ơn.
Phiêu Miểu dặn dò: “Huyền Bình, con ra ngoài tham quan đi. Đại thế giới Phiêu Miểu này rộng lắm, có không ít cảnh vật mới lạ. À quên, con còn có năm sư tỷ nữa. Bọn họ sống trong năm tòa kiếm cung ở dưới đấy. Con có thể tới gặp họ”.
Anh đáp: “Chỉ cần có cơ hội con sẽ tới thăm các sư tỷ. Nhưng đại thế giới Phiêu Miểu là do sư tôn mở ra sao? Trong này còn thế giới tinh thần của các Thiên Tiên khác không?”
Phiêu Miểu cười nói: “Trước kia ta mở ra thế giới Linh Đài làm nòng cốt. Về sau có không ít Thiên Tiên gia nhập nên thế giới này ngày càng được mở rộng thành như bây giờ”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Đại thế giới Phiêu Miểu và đại thế giới Thái Thanh có liên quan tới nhau không?
Phiêu Miểu đáp: “Có đường qua lại nối liền hai thế giới này”.
Anh cười hỏi: “Vậy thì nơi này không còn là Tiên Giới nữa phải không ạ?”
Phiêu Miểu Thiên Tôn bảo: “Có thể nói là đúng, cũng có thể nói là sai. Đại thế giới Thái Thanh là một trong các thế giới nòng cốt của Tiên Giới, địa vị rất vững chắc. Đại thế giới do ta và các sư huynh mở ra có liên hệ với đại thế giới Thái Thanh nên cũng có thể miễn cưỡng coi như một bộ phận của Tiên Giới. Chính vì vậy, Tiên Đình cũng không nói gì được”.
Ngô Bình nói: “Sau này khi trở thành Thiên Tiên, con cũng muốn đến đây!”
Phiêu Miểu Thiên Tôn lại lắc đầu: “Không, con mà thành Thiên Tôn thì phải tự tạo ra thế giới của riêng mình. Đến lúc đó có sẽ có được đại thế giới Linh Đài riêng”.
Hai người họ trò chuyên thêm đôi câu. Sau đó Phiêu Miểu Thiên Tôn vung tay một cái, trong đầu Ngô Bình liền hiện ra thông tin về Phiêu Miểu Kiếm Đạo của bà ấy.
Kiếm đạo không phải chiêu thức, mà là một loại đạo lý. Anh học xong là có thể vận dụng vào chiêu thức hoặc thần thông kiếm đạo của mình ngay tức khắc để nâng cao uy lực.
Phiêu Miểu Thiên Tôn truyền dạy xong thì cười nói: “Con ra ngoài được rồi. Có lệnh bài này thì con có thể tự do ra vào đại thế giới Phiêu Miểu”.
Ngô Bình nhận lệnh bài rồi nói lời tạm biệt. Anh muốn đi dạo một vòng quanh đại thế giới này.
Anh vừa đi ra đã có một nữ đệ tử c ung kính đi tới. Cô gái ấy rất xinh đẹp, tu vi cũng không thấp, đã đạt giới cảnh giới Hư Tiên tầng thứ ba!”
Cô ấy tươi cười giới thiệu: “Chào công tử. Tôi là Mộc Kiếm Bình, là đệ tử chân truyền của Thái Thanh Kiếm Tông. Thiên Tôn bảo tôi dẫn anh đến chỗ ở”.
Ngô Bình khá bất ngờ: “Mộc sư tỷ là cao thủ Hư Tiên rồi mà vẫn chưa phải trưởng lão sao?”
Cô ấy cười đáp: “Ở Thái Thanh Kiếm Tông chúng ta chỉ có chân tiên mới được thăng chức thành trưởng lão”.
Ngô Bình không khỏi cảm thán: “Quá đỉnh. Chắc là Kiếm Tông chúng ta có nhiều chân tiên lắm”.
Mộc Kiếm Bình giải thích: “Hiện giờ có hơn trăm trưởng lão, nhưng chủ yếu bọn họ đều đi giảng dạy ở các kiếm cung bên dưới”.
Anh khó hiểu hỏi: “Kiếm cung bên dưới? Kiếm cung không ở trong đại thế giới Phiêu Miểu sao?”
Lâm Kiếm Bình nói: “Kiếm cung có ở khắp mọi nơi, cả Tiên Giới và đại lục Hồng Hoang. Kiếm cung không đặt ra yêu cầu cao về đệ tử như ở đây. Nhưng nếu có ai xuất chúng thì sẽ được đưa tới Kiếm Tông bồi dưỡng”.