Chương 333
Chương 3332
Ông ấy mỉm cười nhìn Ngô Bình: “Bé con, ta là tông chủ Võ Tông của tiên giáo Thái Thanh, cũng là một trong ba Võ Quân mạnh nhất thế giới này! Ta thấy căn cốt của con đúng là của một kỳ tài luyện võ. Nếu con đồng ý gia nhập Võ Tông Thái Thanh thì thành tựu sau này còn cao hơn cả ta”.
Ngô Bình không ngờ mình sẽ bị ba người có máu mặt cùng tranh đoạt. Anh ngẫm nghĩ hồi lâu rồi đáp: “Xin hỏi ba vị Đạo Quân, con có thể giới thiệu bản thân một chút được không?”
Ba người kia quay ra nhìn nhau. Người phụ nữ lên tiếng: “Được, con nói đi. Bọn ta nghe đây”.
Ngô Bình giới thiệu: “Con là Lý Huyền Bình, từng tự học y thuật và đan thuật nhờ cơ duyên, cũng may mắn có được một chút truyền thừa của tiên điện Thiên Võ. Hiện giờ chắc con đã đạt tới trình độ của thầy luyện đan năm sao, kiếm đạo cũng có chút thành tựu. Con đã luyện thành Kiếm Hồn, cũng tu luyện công pháp kiếm đạo đế phẩm”.
Cả ba người nghe xong đều tươi cười thầm nghĩ, đây chính là thiên tài bọn họ đang kiếm tìm!
Người phụ nữ nói: “Ta là Phiêu Miểu Đạo Quân, tông chủ của Kiếm Tông. Lý Huyền Bình, con nói con từng tu luyện kiếm thuật, có thể cho ta xem không?”
Ngô Bình gật đầu rồi giơ tay lên, một tia kiếm quang bay lên trời. Đó là thần thông Kinh Vĩ Thiên Địa trong kiếm đạo. Nhờ có sự phối hợp của ý nghĩa Âm Dương và ý nghĩa Thiên Tượng, anh đã luyện tới tầng thứ năm!
Thoáng chốc có hàng trăm nghìn tia kiếm quang đen trắng lấp lóe giữa trời. Sức mạnh của “Đế” được ý nghĩa Không Tượng bổ trợ, có uy thế long trời lở đất!
Thần Võ Đạo Quân nhìn thấy kiếm pháp của Ngô Bình cũng phải tấm tắc khen ngợi: “Kiếm khí mạnh quá! Đến cả Chân Tiên cũng không thoát được, không ngờ thằng bé mới chỉ là Chân Quân!”
Phiêu Miểu Đạo Quân mỉm cười hài lòng. Bà ấy cúi đầu hành lễ với hai vị sư huynh: “Nhị sư huynh muốn tiên căn Hỗn Mang thì em tặng cho. Chỉ cần anh đừng tranh nhận đồ đệ này với em là được”.
Nhị sư huynh do dự hồi lâu, vuốt râu đáp: “Sư muội à, tiên căn Hỗn Mang là thứ tốt nhưng đồ đệ này cũng không tồi”.
Phiêu Miểu Đạo Quân đáp: “Nếu anh không đồng ý em sẽ đi tìm sư tôn, để xem người bênh ai. Đến lúc đó anh không được lợi gì đâu”.
Thanh Dương Đạo Quân cười khổ: “Được rồi, nghe lời sư muội đi. Nhưng em phải mau mang tiên căn Hỗn Mang tới cho anh đấy”.
Phiêu Miểu Đạo Quân lại nhìn sang Thần Võ Đạo Quân: “Tam sư huynh, em đang giữ một thứ mà Võ Đạo Tổ Sư để lại, chắc sẽ giúp ích được cho anh. Anh có muốn không?”
Thần Võ Đạo Quân thở dài đáp: “Sư muội, em nắm được điểm yếu của anh rồi. Lần này anh nhường em”.
Phiêu Miểu Đạo Quân cười nói: “Cảm ơn hai vị sư huynh, em sẽ cho người mang đồ tới sau”.
Bấy giờ bà ấy mới hỏi Ngô Bình: “Lý Huyền Bình, con có muốn bái ta làm sư tôn, gia nhập Thái Thanh Kiếm Tông không?”
Mục đích chuyến đi lần này của anh chính là để gia nhập tiên giáo Thái Thanh. Anh dứt khoát đồng ý: “Lý Huyền Bình xin ra mắt sư tôn!”
Phiêu Miểu Đạo Quân mỉm cười: “Được rồi, đi theo ta”.
Sau khi chào hai vị Đạo Quân còn lại, Phiêu Miểu Đạo Quân dẫn Ngô Bình đi vào một không gian biến dị. Nếu không có bà ấy dẫn đường thì e là anh không thể tìm thấy nơi này.
Bên trong không gian ấy dày đặc tiên khí, là tiên cảnh đích thực. Nơi đâu cũng tràn ngập tiên dược tiên thú, khác hẳn với thế giới người phàm. Ngô Bình biết tất cả những thứ này đều là tác phẩm của Đại La Kim Tiên.
Bọn họ bay đến một ngọn núi cao. Trên đỉnh núi là một cung điện khổng lồ với hơn một nghìn tòa nhà lớn nhỏ khác nhau rải rác xung quanh.