Chương 3264

Ngô Bình nhận một cái túi, mở ra bên trong có một không gian rất lớn, chất đầy đồng Thần Long, ước chừng cũng phải hai trăm triệu đồng. Ngoài ra, còn có một loại tinh thạch màu vàng xanh, bên trong chứa đầy kiếm lực mạnh mẽ.

Công Tôn Vũ Thanh: “Công tử, có hai trăm triệu đồng Thần Long và một trăm nghìn tinh thạch kiếm khí. Tinh thạch kiếm khí này là kiếm tổ để lại, bên trong phong ấn kiếm khí kh ủng bố. Dùng tinh thạch kiếm khí này có thể đúc ra kiếm phù, hoặc bày bố kiếm trận. Ngoài ra còn có mười Thiên Tượng kiếm phù, mười kiếm quang độn phù, lúc công tử gặp nguy hiểm có thể dùng chúng nó để đối phó với kẻ địch!”

Ngô Bình: “Thay tôi cảm ơn sư tôn!”

Công Tôn Vũ Thanh: “Bên trong còn có một quyển sách ngọc, đây là một món pháp bảo để liên lạc. Nếu công tử có chuyện gì thì có thể viết lên đó, chưởng môn và tôi sẽ lập tức biết ngay”.

Ngô Bình: “Tôi biết rồi. Cảnh giới Tiểu Thiên Tượng này phải ra ngoài lịch luyện, thế nên tôi muốn ra bên ngoài đại thế giới Kiếm Đạo để xông pha một phen”.

Công Tôn Vũ Thanh suy nghĩ rồi nói: “Cũng được. Nhưng công tử nhất định phải chú ý an toàn, tự bảo vệ mình cho tốt. Nếu gặp nguy hiểm thì có thể dùng sách ngọc để cầu cứu”.

Ngô Bình: “Được, Công Tôn trưởng lão, vậy tôi đi đã nhé”.

Ngô Bình đi rồi, ông lão mới cười nói: “Ôi trời ạ! Mới lần đầu vào đã nhận được đến cảnh giới thứ hai – ý nghĩa Vạn Tượng rồi, khủng khiếp thật!”

Công Tôn Vũ Thanh cười đáp: “Đúng vậy. Năm xưa, Kiếm Đạo Quân cũng chỉ mới có được ý nghĩa tầng đầu tiên, Kiếm Đạo Quân muốn lĩnh ngộ tầng thứ hai nhưng hơn một trăm năm vẫn không có chút tiến triển nào”.

Ông lão: “Để cậu ấy ra ngoài, không sợ gặp nguy hiểm sao?”

Công Tôn Vũ Thanh: “Chưởng môn đã có chuẩn bị rồi. Trên chiếc túi kia có một tia ý niệm của ngài, một khi gặp nguy hiểm thì kiếm Thiên Tượng sẽ lập tức phá hư không, bay đến trong nháy mắt để cứu người”.

Ông lão bất ngờ: “Kiếm Thiên Tượng sao? Đó là thanh kiếm mà kiếm tổ đã đích thân rèn ra, từng chém sinh linh hỗn mang, từng giết Đại La Đạo Quân!”

Công Tôn Vũ Thanh: “Hết cách rồi, chưởng môn rất xem trọng cậu ấy, tuyệt đối không để cậu ấy xảy ra chuyện”.

Lại nói về Ngô Bình tới trước cổng ra vào đại thế giới Kiếm Đạo, đưa kiếm bài của mình ra. Trên kiếm bài hiển thị anh là đệ tử chân truyền của Thiên Tượng Kiếm Môn, đồng thời cũng là một vị đại kiếm tông, thân phận thế này đương nhiên có thể đi lại tự do.

Ra khỏi đại thế giới Kiếm Đạo, Ngô Bình vào một vũ trụ vô bờ bến, anh triển khai thuật độn lôi, trở về đại thế giới Huyền Hoàng.

Đây là lần đầu tiên anh một mình đi lại giữa hai đại thế giới, khó tránh khỏi hồi hộp. May là năng lực nhìn thấu vạn vật đã giúp anh rất nhiều, giúp anh có thể phát hiện những nguy hiểm và cạm bẫy từ trước, cuối cùng có thể bình an đến đại thế giới Huyền Hoàng.

Tại đại thế giới Huyền Hoàng.

Ngô Bình về đến thì lập tức khôi phục lại dáng vẻ, tới Thiên Địa kiếm tông. Vừa đến nơi, anh đã thấy Thiên Địa kiếm tông dựng cờ trắng, điều này cho thấy có người đã qua đời!

Lòng anh thấp thỏm, lập tức tới linh đường.

Trong linh đường, anh nhìn thấy đại sư huynh Đới Hạo Tông, nhị sư huynh Hoàng Kim Tàm, nhưng không thấy Tả Kỳ Phong và Hoa Nguyên Cát.

Thấy Ngô Bình, Đới Hạo Tông khẽ than: “Sư đệ, cuối cùng em đã về rồi. Thái sư tôn, người đã về cõi tiên rồi”.

Ngô Bình hơi bất ngờ, Ngũ Long Thiên Quân sao? Anh hỏi: “Em có thể nhìn thái sư tôn lần cuối không?”

Đới Hạo Tông khẽ gật đầu: “Đương niên rồi, quan tài vẫn chưa đóng chặt”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play