Chương 3263
Chiến đấu hơn ba trăm chiêu, anh mới lờ mờ hiểu được đạo lý Hình Nhi Thượng. Sau năm trăm chiêu, anh dần chìm vào cảnh giới. Lúc đánh được một nghìn chiêu, cuối cùng anh đã đánh bất phân thắng bại với con rối.
Một nghìn ba trăm chiêu, kiếm của anh chém xuống, hư không sinh sấm chớp, con rối bị bổ làm đôi.
Chưa kịp nghỉ ngơi, con rối thứ ba đã xuất hiện. Đây là Tượng Hình tầng ba của ý nghĩa Thiên Tượng, Không Tượng!
Không Tượng chỉ việc hoá nhập Thiên Tượng vào nguyên thần và cơ thể, trở thành một phần sức mạnh của cơ thể, không để lại chút dấu vết hay đạo lý nào. Cho dù có thi triển ra ngoài thì người ta cũng không nhận ra được anh đang dùng sức mạnh của ngoại lực.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cảnh giới này cực kỳ khó, hoá nhập ngoại lực vào cơ thể, đầu tiên phải tìm được nguồn năng lượng cụ thể để luyện hoá.
Ngô Bình không cần tìm, thứ anh nghĩ đến đầu tiên chính là “Đế”. Đế chính là bá chủ của hỗn mang, có thể nuốt chửng sinh linh hỗn mang mạnh mẽ để sống, thời đại mà nó tồn tại, không có gì là đối thủ của nó cả.
Rất lâu trước đây anh đã sở hữu nguyên thần Đế, bây giờ anh muốn mượn sức mạnh của Đế, tái cấu trúc lại hệ thống sức mạnh trong cơ thể.
Con rối thứ ba đã ra tay, chỉ một nhát kiếm nhẹ nhàng mà suýt chút đã chém gãy tay Ngô Bình! Quá mạnh!
Anh vừa nhanh chóng né tránh, vừa quan sát con rối để tái cấu trúc lại sức mạnh trong cơ thể.
Năm trăm chiêu, anh đã mình mẩy đầy thương tích, nếu không nhờ thể chất mạnh mẽ, tốc độ hồi phục nhanh thì đã bị đánh chết từ lâu rồi.
Đến chiêu thứ một nghìn, anh miễn cưỡng đỡ được. Lúc hai nghìn chiêu, anh mới không còn chịu sự áp chế của con rối nữa, thỉnh thoảng còn phản kích lại. Ba nghìn chiêu, sức mạnh của anh đã được tái cấu trúc thành công, tuỳ ý phất một kiếm, trong vô số thời không của vũ trụ, sức mạnh của Đế cộng hưởng với chiêu kiếm, sau đó ảnh hưởng lên cơ thể và nguyên thần của anh.
Ầm!
Con rối kiếm đạo mạnh mẽ đã bị đánh bay chỉ trong tích tắc, cánh tay nát nghiến, ngực bị lún vào, không còn sức chiến đấu nữa.
“Không Tượng quá mạnh!”, Ngô Bình cũng kinh ngạc.
Lúc này, lại một đạo ý thức nữa rót vào thức hải của anh, lần này là toàn bộ cảnh giới thứ hai của ý nghĩa Thiên Tượng, cảnh giới Vạn Tượng!
Cảnh giới Vạn Tượng cũng có ba tầng, tầng thứ nhất là Tiểu Thiên Tượng, tầng thứ hai là Đại Thiên Tượng, tầng thứ ba la Vạn Tượng!
Cảnh giới Vạn Tượng này cần phải lịch luyện bên ngoài rất nhiều năm mới có thể thành công lĩnh ngộ ý nghĩa của nó, đồng thời lần lượt đạt tới Tiểu Thiên Tượng, Đại Thiên Tượng và Vạn Tượng.
Sau khi có được ý nghĩa cảnh giới Vạn Tượng thì anh đã bị một luồng sức mạnh đẩy ra bên ngoài điện, sau đó cửa lớn đóng sầm lại.
Anh đi qua cầu trở về, tính thời gian thì anh đã ở trong điện ba ngày ba đêm!
Công Tôn Vũ Thanh vẫn đang đợi anh, thấy anh đi ra bèn nói: “Chúc mừng công tử! Không biết công tử đã lĩnh ngộ được ý nghĩa nào chưa?”
Ngô Bình: “Tôi đã lĩnh ngộ được Không Tượng, sau đó có được ý nghĩa của ba tầng cảnh giới Vạn Tượng. Chỉ là ý nghĩa Vạn Tượng này phải ra ngoài lịch luyện, đợi lĩnh ngộ được mới có thể trở về Thiên Tượng Kiếm Cung”.
Công Tôn Vũ Thanh chấn động, ông lão kia cũng vậy, hai người bốn mắt nhìn nhau, đều không nói gì.
Qua một lúc rất lâu, Công Tôn Vũ Thanh mới cười nói: “Chúc mừng công tử! Công tử, đây là thứ chưởng môn bảo tôi giao lại cho công tử”.