Chương 3251
“Rắc rắc”.
Thân Đạo Thụ bị chém đứt, kéo theo đạo cơ của anh cũng hỏng theo.
Chỉ trong tích tắc, mấy cái đỉnh đồng loạt rung lắc, một luồng sức mạnh kỳ lạ xuất hiện, kiếm khí bỗng biến mất.
Trong một căn nhà tranh, có một tu sĩ trung niên, khuôn mặt tròn với ba chòm râu, mắt phượng, mày dài màu vàng kim, mặc trên người một bộ đồ trắng.
Bỗng dưng ông ta búng ngón tay phải, một luồng kiếm quang ba màu phóng ra, chém về Ngô Bình ở phía xa. Nhưng sau khi kiếm quang chém trúng Ngô Bình thì chẳng có phản ứng gì nữa.
Một lúc lâu sau, ông ta mới mỉm cười, nói: “La tông chủ, đệ tử này của ông được lắm, không ngờ chiêu Tam Sinh Trảm của ta lại không giết được hắn, có điều Tam Sinh Trảm có thể trảm quá khứ, hiện tại và tương lai, dù hắn không chết thì cũng tàn phế thôi”.
Lúc này La Thiên Tướng đang quỳ trước mặt tu sĩ trung niên, dường như đã bị trói chặt, không cách nào động đậy, ông ta nói: “Đạo Quân việc gì phải g iết chết một đứa trẻ chứ? Để nó tham gia đại hội đấu kiếm chẳng phải tốt hơn sao?”
Người đàn ông trung niên chính là Kiếm Đạo Quân, ông ta nói: “Tôi đã nhìn thấy kiếm pháp mà ông thi triển, nhất định ngươi đã xem Thiên Cực kiếm kinh hoàn chỉnh đúng không?”
La Thiên Tướng: “Chuyện này có liên quan gì đến đệ tử của tôi?”
Kiếm Đạo Quân mỉm cười, nói: “Ta nhận ra được tư chất của thằng nhóc đó đặc biệt hơn người, không chừng ông đã truyền kiếm quyết cho hắn từ lâu. Công pháp thiên phẩm chỉ có thể dành cho một người học, nếu tôi giữ lại hắn, ngộ nhỡ hắn nắm được Thiên Cực kiếm kinh vậy tôi biết nói lý với ai?”
La Thiên Tướng thở dài: “Với thực lực của Đạo Quân, thiên hạ không có mấy ai là đối thủ, ngài lại còn có truyền thừa từ Kiếm Tổ, việc gì cứ phải có Thiên Cực kiếm kinh làm gì?”
Kiếm Đạo Quân: “Truyền thừa của Kiếm Tổ không phải thứ tôi có thể đạt được. Nhưng không chừng Thiên Cực kiếm kinh lại có thể, hơn nữa, nếu luyện thành Thiên Cực kiếm kinh thì cơ hội ta có được kiếm đạo truyền thừa sẽ càng cao. Vì vậy, bây giờ ông nhất định phải nói cho ta biết Thiên Cực kiếm kinh hoàn chỉnh từ đâu mà ra?”
La Thiên Tướng: “Tôi đã xoá đoạn ký ức về Thiên Cực Kiếm Kinh rồi, bây giờ tôi không biết gì cả”.
Kiếm Đạo Quân nhíu mày, xoá đi một đoạn ký ức là cách tốt nhất để bảo vệ bí mật, dù ông ta có là Đại La Kim Tiên thì cũng không làm gì được!
“Không nói thì tôi sẽ nhốt ông mãi”, Kiếm Đạo Quân nói.
La Thiên Tướng: “Đạo Quân, bây giờ tôi không có chút giá trị nào với ngài, sao ngài không thả tôi đi? Một Thiên Địa kiếm tông nhỏ bé tuyệt đối sẽ không dám tìm tới đại thế giới Kiếm Đạo để trả thù đâu”.
Kiếm Đạo Quân: “Thế giết ông chẳng phải khoẻ hơn sao?”
La Thiên Tướng nói: “Giết tôi có lợi gì đâu? Thiên Địa kiếm tông có ba vị thái thượng trưởng lão được phong làm Thiên Quân, cũng được xem như là người bên cạnh Đại Tiên Tôn rồi. Giết tôi không những không có lợi, ngược lại còn bị Đại Tiên Tôn nghi kỵ”.
Kiếm Đạo Quân: “Tôi không giết ông, cho ông thêm vài tháng nữa, ông nghĩ cách nói cho tôi biết bí mật của Thiên Cực Kiếm Kinh. Nếu không tôi sẽ khiến ông sống không bằng chết!”
Một bên khác, Đạo Thụ của Ngô Bình bị chặt gãy, anh phun ra một ngụm máu tươi, đạo cơ bị tổn hại. May là thương tổn không quá nghiêm trọng, chỉ cần tu luyện một khoảng thời gian là có thể hồi phục.
So với việc bị thương, điều anh lo nhất là an toàn của bản thân. Bây giờ anh không thể rời khỏi đại thế giới Kiếm Đạo được, buộc phải nghĩ cách ẩn nấp mới được!
Anh tìm một chỗ yên tĩnh, thi triển Đại Mệnh Vận Thuật, ép mình thay đổi số mệnh. Đương nhiên, việc thay đổi số mệnh này chỉ là tạm thời, lúc nào anh cũng có thể khôi phục lại vận mệnh của mình.
Vận mệnh của một người thay đổi thì cơ thể, khí chất đều sẽ có thay đổi! Vẻ ngoài của Ngô Bình lúc này đã hơi thay đổi, khí thế cũng không còn sắc bén như trước nữa.