Chương 324

Chương 3250

La Thiên Tướng: “Sau khi ta đi, con hãy đến Huyền Hoàng môn tìm Thượng Quan Tề Sinh, chăm lo tu luyện. Tu vi của Kiếm Đạo Quân cực kỳ cao, nhất định ông ta muốn biết được bí mật của Thiên Cực Kiếm Kinh từ chỗ con”.

Ngô Bình hoang mang: “Kiếm Đạo Quân muốn đối phó với sư tôn sao?”

La Thiên Tướng: “Tốt nhất là đối phương không có suy nghĩ đó, nếu như có thì chắc chắn ta sẽ bị Kiếm Đạo Quân nhốt lại”.

Ngô Bình: “Sư tôn, bây giờ chúng ta rời khỏi đây”.

“Muộn rồi”. La Thiên Tướng thở dài: “Nếu không may đúng như dự đoán của ta thì con cũng đừng tham gia đại hội đấu kiếm nữa, nếu không sẽ bị hại chết”.

Ngô Bình trầm ngâm, anh hiểu đây là thế giới kẻ mạnh ức hiếp kẻ yếu, trước đây Thiên Địa kiếm tông chỉ có công pháp Thiên Địa kiếm quyết vương phẩm, hơn nữa, thực lực rất mạnh nên các thế lực cùng cấp không dám nhòm ngó. Nhưng bây giờ thì khác, Thiên Địa kiếm tông có công pháp nhất đẳng đế phẩm, đương nhiên sẽ khiến các thế lực mạnh hơn nhòm ngó đến, chữ tài đi với chữ tai là chỉ chuyện này đây.

La Thiên Tướng biết rõ đánh nhau với Chu Vân Thiên sẽ rất nguy hiểm, nhưng ông ta vẫn ra tay. Vì nếu ông ta không ra tay thì nhất định Ngũ Long Thiên Quân sẽ ra tay, sau đó sẽ chết dưới kiếm của Thương Huyền Kiếm Đế. Mà một khi Ngũ Long Thiên Quân chết thì cuối cùng, người làm đệ tử như ông ta cũng vẫn phải ra tay, nếu không Thiên Địa kiếm tông sẽ chẳng còn mặt mũi. Vì vậy ông ta không còn cách nào khác, biết rõ hậu quả nghiêm trọng nhưng vẫn ra tay quyết đoán.

Tốc độ trao đổi bằng thần niệm cực kỳ nhanh, chỉ trong tích tắc hai bên đã nói chuyện rất nhiều.

Ngô Bình hằm hằm nói: “Sư tôn, nếu Kiếm Đạo Quân dám nhốt người thì con nhất định sẽ gi ết chết ông ta ngay khi đạt đến chân tiên”.

La Thiên Tướng lạnh lùng đáp: “Thân là người tu hành, phải biết cúi đầu và nhẫn nhục, chỉ cần có thể sống, thì tất cả đều sẽ có hi vọng. Được rồi đồ nhi, nếu ta không chết, hi vọng chúng ta vẫn còn có ngày gặp lại”.

La Thiên Tướng nói xong thì đã đi rất xa rồi.

Ngũ Long Thiên Quân dường như cũng đã đoán ra được điều gì, vẻ mặt rất khó coi, ông ta nói với Ngô Bình: “Còn lâu mới đến đại hội đấu kiếm, Tiểu Bình, thế giới kiếm đạo rất rộng lớn, mấy đứa tiểu bối các con hãy ra lăn lộn đi”.

Ngô Bình xúc động, nói: “Vâng ạ”.

Thế là anh và Hoa Nguyên Cát, Tả Kỳ Phong cùng bay khỏi vân đài, tiến về phía xa.

Đại hội đấu kiếm không cấm phạm vi hoạt động của người tham gia nên lúc họ rời đi không có ai ngăn cản.

Ngô Bình bay được mấy ngàn dặm thì đột nhiên đứng lại, anh nói: “Hai vị sư huynh, chúng ta chia nhau hành động đi”.

Hoa Nguyên Cát ngây ra: “Sư đệ, tại sao phải chia nhau ra?”

Ngô Bình hạ giọng nói: “Sư tôn có khả năng sẽ gặp nguy hiểm, bị Kiếm Đạo Quân nhốt, một khi ông ta nhốt sư tôn lại thì nhất định sẽ ra tay. Mọi người đi chung với em thì sẽ gặp nguy hiểm”.

Hai người họ giật mình, đồng thanh đáp: “Sao có thể?”

Ngô Bình: “Không kịp giải thích nữa rồi, em đi trước đây, hai người mau chóng rời khỏi thế giới kiếm đạo, quay về Thiên Địa kiếm tông đi”.

Anh vừa dứt lời thì liền thi triển Lôi độn, biến mất trong tích tắc.

Ngô Bình đang bay trên không trung thì bỗng có một luồng kiếm quang chém đến với tốc độ cực kỳ nhanh, phát ra ba màu kỳ lạ, chém ngay lên người anh.

“Bụp”.

Một luồng kiếm khí sáng chói xuất hiện trong đan điền của anh, chém về phía Đạo Thụ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play