Chương 3180
Ác Bưu hứ mạnh một cái: “Mày buồn cười thật, bảo tao xin lỗi? Thế giới này cá lớn nuốt cá bé, kẻ yếu chỉ có thể nằm trên thớt cho người ta chèn ép, bọn nó không có tư cách sống thoải mái, hiểu chưa?”
Trương Tiểu Bình: “Tôi với anh ông nói gà bà nói vịt, thế đừng lãng phí thì giờ nữa, ra đây đấu với tôi một trận”.
Hoá Kình tầng sáu, Trương Tiểu Bình có lòng tin đánh thắng người trước mặt.
Ác Bưu không động đậy, người đàn ông trung niên sau lưng hắn đi ra, thản nhiên nói: “Chàng trai trẻ, tôi nợ Ác Bưu nên bây giờ phải giết cậu. Cậu có chết cũng đừng trách tôi, phải tự trách mình đen đuổi”.
Nói rồi ông ta phóng ra khí tức Nhân Tiên, khí tức rất mạnh, đến Minh Li còn cảm nhận được điều đó, sắc mặt hơi tái đi. Cô ấy không kìm được nói với Trương Tiểu Bình: “Gia chủ, chúng ta rút đi!”
Đối phương quá mạnh, cô ấy sợ Trương Tiểu Bình xảy ra chuyện.
Trương Tiểu Bình không thay đổi sắc mặt, anh đã khống chế nội kình đến độ xuất sắc, khí tức của đối phương có mạnh nhưng anh không sợ, thản nhiên nói: “Chị Li, người này đánh không lại em đâu”.
Người đàn ông trung niên hừ một tiếng: “Thằng nhóc ngông cuồng, ăn một đấm của tôi đi!”
Nhân Tiên mạnh là vì thân thể của họ có thể thông qua tiến hoá không ngừng trở nên mạnh mẽ, từ đó hình thành ưu thế cực lớn.
Ông ta đánh một quyền ra, quyền như sấm chớp, khí thế như núi cao.
Trương Tiểu Bình không động đậy, đối phương vừa chuyển động, cơ thể anh đã thủ một tư thế theo bản năng, tay phải phất lên, tay trái kéo.
“Rắc!”
Không biết bằng cách nào, cánh tay của người đàn ông trung niên bị Trương Tiểu Bình bắt lấy, sau đó bị bẻ thành mấy đoạn. Ông ta hét lên thảm thiết sau đó bị đá bay.
Đến lúc người đàn ông trung niên lăn trên mặt đất thì đã phun máu tươi, bị thương nặng!
Một đòn đã đánh bại Nhân Tiên, kết quả này khiến chính Trương Tiểu Bình cũng giật cả mình, không khỏi ngây người ra.
Cách đó không xa, Thần Chiếu thấy cảnh này thì kinh ngạc nói: “Thực lực của chủ nhân khiếp quá, cảnh giới Lực đã có thể đánh bại Nhân Tiên rồi. Đến sau khi Trúc Cơ thì chủ nhân còn ghê gớm đến mức nào nữa?”
La Thiên Tướng: “Hình cảnh của Hoá Kình trong truyền thuyết đúng là kh ủng bố. Lúc đầu tôi cũng thử tu luyện Hình cảnh, nhưng nửa chừng thì phải bỏ”.
Đường Tử Di: “La tông chủ mà cũng không thành công à?”
La Thiên Tướng lắc đầu: “Quá khó. Không phải tôi không nỗ lực mà là tố chất của tôi không đủ. Muốn đạt được Hình cảnh, ít nhất cũng phải đạt được tiêu chuẩn thiên kiêu”.
Đường Tử Di: “Dường như Ngô Bình mới bắt đầu thôi, chắc là anh ấy sẽ còn đột phá lên tầng chín”.
La Thiên Tướng: “Thần cảnh của Hoá Kình càng huyền diệu, nếu nó luyện thành thì thậm chí có thể bất ngờ giết được cả Địa Tiên trong nháy mắt”.
Bên này, đôi mắt xinh đẹp của Minh Li sáng rỡ, cười nói: “Ác Bưu, chỗ dựa của anh thua rồi, tới lượt anh rồi đấy!”
Vẻ mặt Ác Bưu thay đổi, hắn bỗng đứng dậy cười nịnh: “Bình gia, trước đây tôi chỉ đùa thôi mà. Cậu quả thật thực lực kinh người, Ác Bưu tôi tâm phục khẩu phục…”
Hắn còn chưa nói xong đã bị Trương Tiểu Bình đạp một phát, ngất luôn tại chỗ.
Những người đi theo Trương Tiểu Bình tới đây bỗng hò reo, có những người còn lập tức chạy tới đánh đập Ác Bưu đã ngất.
Nửa tiếng sau, Ác Bưu bị những người thân của người bị hại đánh chết, thi thể vứt luôn xuống sông. Thế là địa bàn của Ác Bưu cũng thuộc về Trương Tiểu Bình luôn.
Hơn nữa, Ác Bưu chết, Minh Li lục soát được từ trong nhà hắn hơn ba triệu tiền báu. Có số tiền này, Minh Li dễ sống hơn nhiều rồi.