Chương 3040
Lâm Tích Quân: “Em là người đẹp nhất trong gia tộc, tông chủ, chúng ta ở bên nhau mới đúng là ý trời”.
Ngô Bình xua tay: “Hai cô này, nếu Chu Thị và Lâm Thị muốn hợp tác với Lý Môn thì tôi rất hoan nghênh, nhưng chúng ta không nhất thiết phải liên hôn đâu”.
Sau đó, anh nói: “Tôi còn phải đi tham gia tiệc của Tổng đốc, xin phép!”
Lâm Tích Quân: “Trùng hợp thế, em cũng được mời đấy, chúng ta cùng đi nhé”.
Chu Chân Nhi cũng nói: “Em cũng thế, đi thôi”.
Ngô Bình nhìn sang Lý Thanh Đế, nhưng mặt anh ta đỏ bừng vì nhịn cười. Anh sầm mặt nói: “Lý Thanh Đế, hình như dạo này tu vi của anh không tăng thêm chút nào thì phải”.
Lý Thanh Đế chối ngay: “Tông chủ, tôi có tiến bộ mà, mấy hôm nữa là đột phá Thiên Tiên rồi”.
Ngô Bình: “Thế hả? Nào, để tôi kiểm tra thực lực của anh”.
Lý Thanh Đế hết hồn, anh ta biết Ngô Bình rất mạnh nên nói: “Không cần kiểm tra đâu ạ”.
Ngô Bình: “Phải kiểm tra chứ”.
Dứt lời, anh tung một quyền ra, Lý Thanh Đế phản ứng không kịp nên ăn trọn một đấm vào bụng. Anh ta hét lên đau đớn rồi bay ra xa.
Bụp bụp!
Ngô Bình tung các cú đấm ra nhanh như điện, sau khi tu luyện xong Thần Ma Cửu Biến, đến tu sĩ Thiên Tiên cũng không đỡ được chiêu thức của anh, nói chi là Lý Thanh Đế.
Không lâu sau, Lý Thanh Đế đã bị đánh cho bầm dập, phải xin tha.
Ngô Bình th ở dốc, bấy giờ mới thấy vui hơn rồi nói với hai cô gái: “Muộn rồi, đi thôi”.
Cứ thế, anh dẫn theo Lý Thanh Đế, Lâm Tích Quân và Chu Chân Nhi cùng đi dự tiệc.
Phủ Tổng đốc mới xây, một nửa trên hồ, một nửa dưới đất, diện tích thì lớn nên trông rất khí thế.
Có rất nhiều người xếp thành hàng dài ngoài cửa, sau đó lần lượt đi vào bên trong. Thấy thế, Ngô Bình ngạc nhiên nói: “Đông thế?”
Chu Chân Nhi: “Bình thường mà, không biết có bao nhiêu người muốn lấy lòng Tổng dốc. À, nghe nói Tổng đốc này có quan hệ rộng ở Tiên Giới lắm, chắc sẽ có nhiều thiên tài ở đó đến đây tối nay”.
Lâm Tích Quân: “Ừm, hình như có hai người là thiên tài trên bảng Chân Quân và Tiên Quân đấy, còn mọt người đến từ Âm Dương Giáo nữa”.
Dẫu sao Ngô Bình cũng là tông chủ của Lý Môn, Lý Thanh Đế lấy thiệp mời ra, một người nhận thiệp rồi nói: “Mời vào ở cửa ngách”.
Lý Thanh Đế sầm mặt nói: “Tông chủ nhà tôi có địa vị cao quý, sao lại đi cửa ngách? Mau mở cửa lớn ra!”
Đệ tử kia cười lạnh rồi ném thiệp mời xuống đất: “Tông chủ Lý Môn cái quái gì! Tuổi gì so với Tổng đốc chứ, muốn vào thì ra chỗ cửa ngách xếp hàng, không thì biến đi”.
Uỳnh!
Lý Thanh Đế tung một chưởng đánh bay cửa lớn rồi lạnh giọng nói: “Hỗn láo, to gan nhỉ!”
Người hầu tức giận: “Dám đánh tao! Người nào giở thói ngang ngược ở phủ Tổng đốc đều phải chết”.
“Ầm!”
Trong phủ Tổng đốc, một bàn tay đỏ rực bay ra, đập mạnh về phía Lý Thanh Đế.
Lý Thanh Đế hoảng hốt, người ra tay là một Thiên Tiên, dù anh ta có thể đỡ được đòn tấn công này thì cũng sẽ chật vật.