Chương 3039
Ngô Bình nhìn thì thấy có không biết bao nhiểu đảo cả lớn và nhỏ ở đây, trong đó có mấy hòn đảo khá lớn, diện tích trên cả triệu km vuông.
Lý Thanh Đế: “Tông chủ, tôi chỉ ghi lại các đảo có diện tích trên mười nghìn km vuông thôi, đảo nhỏ quá thì tôi chỉ chấm một cái”.
Ngô Bình gật đầu: “Các đảo này đều là thế lực độc lập à?”
Lý Thanh Đế: “Có khá nhiều đảo gần nhau chung một thế lực, nhưng hều hết là tồn tại riêng biệt. Nhưng tôi nghe nói gần như tất cả các thế lực đều phải dâng lễ cho Đông Hải Long Cung”.
Đông Hải Long Cung? Ngô Bình biết đại lục Côn Luân còn có ba thế lực đỉnh cấp là Đông Hải Long Cung, Thiên Đạo Môn và liên minh bộn lạc ở miền Nam.
Anh hỏi: “Trên các đảo này có cường giả không?”
Lý Thanh Đế: “Đảo to một chút thì thường có tu sĩ Thiên Tiên bán bộ, thậm chí là Thiên Tiên. Nếu là đảo nhỏ thì tu vi cao nhất chỉ tầm tầng thứ bảy, tám của cảnh giới Địa Tiên thôi”.
Ngô Bình: “Ừm, chờ khi nào rảnh, chúng ta sẽ chiếm thêm mấy đảo”.
Lý Ngạo Tiên: “À tông chủ, hôm nay Tổng đốc Giang Nam gửi thư mời tới, mời anh tham gia tiệc ở chỗ họ”.
Nói rồi, hắn đưa thiệp mời cho Ngô Bình.
Anh nhìn xong thì nói: “Người này có lai lịch thế nào? Hai người có biết không?”
Lý Ngạo Tiên: “Tôi nghe nói Tổng đốc này là người của Tiên Giới, là con trai của một vị Thiên Quân nào đó. Thực lực của người này rất mạnh, tu vi cảnh giới Động Thiên rồi, còn được sắc phong là Tiên Quân nữa”.
Ngô Bình: “Mục đích của bữa tiệc này là gì?”
Lý Ngạo Tiên: “Chắc muốn lôi kéo giới tu chân, vì muốn trị vì một nơi lớn như Giang Nam thì một mình sao làm được, phải cần nhiều người giúp sức”.
Ngô Bình cười lạnh: “Tổng đốc của Giang Nam thì khổ rồi, nhưng muốn người khác giúp mình thì khó lắm”.
Khi họ đang nói chuyện thì có ánh sáng chiếu xuống, Lý Thanh Đế thấy thế thì nhăn mặt nói: “Là Lâm Tích Quân và Chu Chân Nhi đấy. Tông chủ, cứ vài ba hôm họ lại đến một lần, mục đích là chờ anh xuất hiện, hôm nay tông chủ không thoát được rồi”.
Ngô Bình đau đầu, hai cô gái này vẫn tìm anh ư?
Lần trước, họ đều đòi lấy anh, tuy anh đã từ chối, nhưng có vẻ như họ bỏ ngoài tai.
“Tông chủ”.
Lâm Tích Quân tươi cười nói: “Cuối cùng cũng chờ được anh về rồi”.
Chu Chân Nhi cũng cười nói: “Tông chủ, bố em bảo mấy ngày nữa sẽ đến gặp anh”.
Ngô Bình vội nói: “Hai cô tìm tôi có việc gì không?”
Lâm Tích Quân: “Bây giờ, thế giới đã thay đổi rất nhiều, nhà họ Lâm bọn em gặp rất nhiều vấn đề và cả nguy hiểm nữa. Vì thế, gia tộc muốn chúng ta nhanh chóng cử hành hôn lễ để cùng gánh vác gia tộc hai bên”.
Chu Chân Nhi: “Chu Thị nhà em cũng thế, tông chủ, em không ngại việc anh có người phụ nữ khác đâu”.
Ngô Bình thở dài nói: “Này hai cô, tôi rất cảm kích thành ý của hai cô, nhưng chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng được, mà chúng ta cũng có thân thiết đâu”.
Chu Chân Nhi cười nói: “Chúng ta ở cạnh nhau suốt mà, sao lại không thân?”
Sau đó, cô ta chạm vào má mình rồi nói: “Luận về nhan sắc thì Chu Chân Nhi em tự thấy không thua bất kỳ mỹ nhân nào trong thiên hạ, chắc chắn xứng với tông chủ mà”.