Chương 2998

Trong buổi tiệc hôm đó, Ngô Bình bị chuốc cho không ít rượu khiến anh cũng hơi chếnh choáng.

Sau khi buổi tiệc kết thúc, ba vị Thiên Quân và La Thiên Tướng cùng Ngô Bình đi tới chỗ một đình viện vô cùng yên tĩnh.

Trong đình viện có một ông cụ gầy gò đang chăm sóc hoa cỏ. Hình như ông ấy không hề có tu vi, dáng vẻ trông giống một người già bình thường.

Thế nhưng, La Thiên Tướng và ba vị Thiên Quân vô cùng kính cẩn với ông ấy. Ngũ Long Thiên Quân nói: “Kiếm lão, chúng tôi đưa đệ tử mới Trương Tiểu Bình đến ra mắt Kiếm lão”.

Ông cụ liếc nhìn Ngô Bình rồi hỏi: “Là thiên tài sao?”

La Thiên Tướng: “Đã kiểm tra ở bia thử kiếm, là đệ nhất kiếm thuật cảnh giới Chân Nhân!”

Ông cụ chợt dừng động tác, đáp: “Tất cả những thiên tài có thể đứng số một trên tấm bảng đó chắc chắn đều là tuyệt thế anh hùng”.

Ông ấy đứng dậy, kiếm khí kinh thiên toả ra xung quanh. Kiếm khí này rất kh ủng bố, dường như đã vượt qua cả phạm vi của Chân Tiên.

Da ông cụ không còn nhăn nheo nữa, ông ấy dần trẻ lại, tóc cũng chuyển màu đen. Sau cùng, ông ấy trở thành một người đàn ông chỉ chừng bốn mươi tuổi.

La Thiên Tướng mừng rỡ: “Chúc mừng kiếm lão lấy lại được tu vi”.

Người đàn ông “ừm” một tiếng rồi nói: “Ta quy ẩn suốt trăm năm chính là để đợi ngày này”.

Ông ấy nhìn Ngô Bình rồi hỏi: “Nhóc con, cậu đã chuẩn bị tiếp nhận ý nghĩa Kiếm Đạo chưa?”

Ngô Bình kinh ngạc: “Ý nghĩa Kiếm Đạo?”

La Thiên Tướng: “Năm xưa Kiếm lão từng đi vào Kiếm Quan, dùng thân thể phong ấn ý nghĩa Kiếm Đạo nên gần như mất hết tu vi. Nếu truyền lại ý nghĩa Kiếm Đạo cho con thì Kiếm lão cũng phải hy sinh thân thể của mình”.

Ngũ Long Thiên Quân: “Kiếm lão vẫn đang chờ một người có đủ tài năng, nếu không sẽ không thể lĩnh ngộ ý nghĩa Kiếm Đạo. Trương Tiểu Bình, cậu đã chuẩn bị chưa?”

Ngô Bình giật mình, anh cúi người vái Kiếm lão: “Đệ tử sẵn sàng rồi!”

Kiếm lão khẽ mỉm cười rồi ấn l3n đỉnh đầu Ngô Bình. Đột nhiên, vô số thông tin được truyền vào đầu Ngô Bình. Ý nghĩa Kiếm Đạo như một thực thể sống, sau khi vào trong cơ thể Ngô Bình thì nó liên tục chạy loạn khắp nơi.

Ngô Bình phát hiện cách duy nhất để kiểm soát ý nghĩa Kiếm Đạo là lĩnh ngộ được nó. Vậy nên anh lập tức ngồi xuống dùng toàn lực để lĩnh ngộ.

Mấy người La Thiên Tướng không phiền anh mà đích thân ra bên cạnh canh giữ chờ kết quả.

Hai tiếng rồi bốn tiếng trôi qua, đến tận khi trời sáng, Kiếm lão đã biến thành một cái xác khô. Còn Ngô Bình cuối cùng cũng đã lĩnh ngộ được ý nghĩa Kiếm Đạo!

Ý nghĩa này thực ra chính là ý nghĩa Âm Dương. Ngô Bình vốn đã có hiểu biết thâm sâu về âm và dương rồi, đến kiếm quang mà anh tu luyện cũng chia thành hai đạo âm và dương nên lĩnh ngộ ý nghĩa này cũng không phải việc quá khó khăn.

Khi Ngô Bình choàng mở mắt, La Thiên Tướng vội vã hỏi: “Thế nào rồi, con có lĩnh hội được ý nghĩa Kiếm Đạo không?”

Ngô Bình gật đầu khiến La Thiên Tướng vui như mở cờ trong bụng.

Lúc này, Ngô Bình nhìn thấy xác của Kiếm lão, anh không khỏi thở dài hỏi: “Kiếm lão tại sao lại muốn làm như vậy?”

La Thiên Tướng đáp: “Kiếm lão năm xưa là thiên tài số một của Thiên Địa Kiếm Tông. Ông ấy từng đi vào Âm Dương Kiếm Quan của thế giới Kiếm Đạo. Ý nghĩa Kiếm Đạo hay còn gọi là ý nghĩa Âm Dương này rất đặc biệt, bởi nó có một không hai. Nếu đã có người lĩnh hội rồi thì người khác không thể lĩnh hội nó được nữa. Kiếm lão không muốn mất cơ hội quý giá nên lúc đó đã dùng bí thuật phong ấn nó trong cơ thể, nhưng điều đó cũng hút dần đi sinh lực của ông ấy. Hôm nay ông ấy đem ý nghĩa Kiếm Đạo truyền hết cho con nên sinh khí cũng hoàn toàn bị rút cạn”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play