Chương 2951
Nói rồi anh mở mạng Tiên gọi Tiên Nhi ra: “Tiên Nhi, cô tìm giúp tôi một ít trà tươi, phải là loại tốt nhất”.
Cô ấy lập tức dẫn ra một vài cửa hàng. Sau khi xem qua một lượt, Ngô Bình chọn ra được một loại trà vô cùng thượng hạng, lá hái từ ngọn, vừa tươi vừa non.
Bởi vì là trà xịn nên dù chỉ là lá tươi cũng đắt tới mức năm trăm tiền báu một cân. Phải biết rằng muốn sao ra được một cân trà khô phải mất năm cân trà tươi. Vậy có nghĩa là ít nhất cũng phải mất hai nghìn năm trăm tiền báu mới sao ra được một cân trà.
Sự hiểu biết về dược liệu của Ngô Bình vẫn luôn cao hơn mọi người một bậc. Anh không chút do dự tức thì lấy lò luyện đan ra bắt đầu sao trà. Thỉnh thoảng anh còn cho thêm một vài nguyên liệu để lá trà dậy mùi thơm hơn, dược lực cũng mạnh hơn.
Chẳng mấy chốc mười cân trà đã được sao xong, lá trà ánh lên vầng sáng ba màu. Bên trong loại trà này chứa đủ cả ba loại hương thơm và ba loại dược lực. Từng mùi hương dần xuất hiện cùng với các loại dược lực lần lượt hiện ra.
Khi Tuyết Hồng pha thêm một bình trà khác, nước trà sóng sánh ánh lên ba vệt sáng sắc sỡ, tỏa ra mùi thơm nức mũi. Chỉ cần ngửi một cái đã thấy khoan khoái cả người, hương thơm tương đương với đan dược cấp cao!
Tuyết Hồng trợn tròn mắt, kinh ngạc reo lên: “Trà này thơm quá đi mất, hình như còn tốt hơn cả trà “Tuyết Vận” thượng hạng nhất của Trại trà Bốn Mùa nữa!”
Ngô Bình dò hỏi: “Bọn họ bán Tuyết Vận bao nhiêu tiền một cân?”
Tuyết Hồng thật thà đáp: “Một cân phải năm trăm nghìn”.
Nghe thấy thế, anh giật nảy mình: “Cái gì? Năm trăm nghìn sao?”
Cô ấy gật đầu nói: “Đắt như vậy mà vẫn còn phải chờ rất lâu mới nhận được trà”.
Ngô Bình cười lạnh một tiếng: “Lợi nhuận cao chót vót. Chỉ mất mấy nghìn tiền vốn mua nguyên liệu mà bán ra tận năm trăm nghìn, lãi hơn trăm lần!”
Tuyết Hồng uống thử một ngụm trà vừa pha, lập tức chìm đắm trong hương vị thơm ngon của nó. Cô ấy thốt lên: “Đúng là trà ngon! Tôi từng uống loại trà trị giá hơn trăm nghìn cũng không ngon bằng nó”.
Ngô Bình chợt nảy ra ý hay: “Sau này cô mở phòng livestream trên mạng Tiên để bán trà tôi sao ra đi. Trà của chúng ta sẽ tên là trà Đan”.
Tuyết Hồng kinh ngạc hỏi: “Trà Đan?”
Anh gật đầu đáp: “Chính là loại trà tựa như đan dược”.
Tuyết Hồng cười bảo: “Trà anh sao ra ngon như vậy, chắc chắn sẽ có rất nhiều người mua”.
Ngô Bình dặn dò: “Phải ra định giá cao một chút, một cân bán hai trăm nghìn đi”.
Tiếp đó, anh bảo Tiên Nhi đăng ký một phòng livestream, trước tiên để Tuyết Hồng nhảy múa một bài. Cô ấy vốn có gương mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành, tài năng nhảy múa lại càng xuất sắc hơn người, chẳng mấy chốc đã thu hút được một lượng lớn người xem.
Ngô Bình cũng không hề nhàn rỗi. Anh tiếp tục mua thêm lá trà tươi ở trên mạng rồi sao ngay trong đêm. Công việc sao lá trà này dễ hơn luyện đan nhiều. Trước khi trời sáng, anh đã sao xong mười lò, tổng cộng làm ra được một trăm hai mươi cân trà sao.
Bấy giờ Tuyết Hồng cũng đã trở nên hot hòn hót. Chỉ tính lượng quà tặng đã vượt quá một triệu tiền báu.
Ban đầu người xem tìm tới là vì bài múa của Tuyết Hồng. Nhưng đột nhiên bọn họ quay ngoắt sang bán trà.
Tuyết Hồng tươi cười giới thiệu: “Thưa các vị công tử, đây là trà Đan do chính tay Tuyết Hồng sao ra, bên trong còn có cả dược liệu, hiệu quả sánh ngang tiên đan. Để bày tỏ lòng cảm ơn mọi người đã tặng quà cho tôi, tôi xin tặng lại mỗi người một chút trà Đan làm quà đáp lễ”.
Thoắt cái, một trăm suất trà đã được vận chuyển đi. Một trăm người may mắn được chọn này đều là các đại gia không thiếu tiền, vung tay tặng quà toàn là hàng nghìn tiền báu.