Chương 2922
Đêm đó anh bắt đầu tu luyện Âm Dương Tạo Hoá Công, công pháp này có ba tầng, tầng đầu tiên là tu luyện ra sức mạnh âm dương.
Sức mạnh âm dương chính là chỉ việc sức mạnh của bản thân sinh ra biến hoá âm dương, một khi biến hoá này xảy ra thì cũng có nghĩa là đã có được sức mạnh âm dương.
Cũng giống như Hỗn Nguyên Tiên Lực của Ngô Bình, nó có thể sinh ra biến hoá âm dương. Loại biến hoá này rất vi diệu, có thể khiến sức mạnh của anh xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Có sức mạnh âm dương rồi, sức mạnh của Ngô Bình sẽ có vô số loại biến hoá, cái này gọi là có một sinh hai, có hai sinh ba, có ba sinh vạn vật.
Âm và Dương rõ ràng là hai thứ đơn giản nhất, nhưng khi lĩnh ngộ chúng nó, Ngô Bình lại cảm thất khá vất vả, anh buộc phải vào trạng thái ngộ đạo, đồng thời từ bỏ nhân cách tối thượng.
Mất gần một ngày, cuối cùng anh cũng đã lĩnh ngộ được biến hoá âm dương. Điều này đã cho anh một gợi ý cực lớn, thế là anh bèn nghịch tu Thiên Cực Kiếm Kinh, mãi cho đến khi tu luyện ra được nghịch kiếm hoàn thứ hai, thậm chí là nghịch kiếm đạo thần thông.
Lại qua ba ngày nữa, hai loại kiếm hoàn đã mạnh ngang nhau, bọn nó phát ra kiếm quang, một cái có màu vàng kim sáng, một cái có màu xanh u ám.
Anh xem Thiên Cực Kiếm Kinh là dương, còn nghịch Thiên Cực Kiếm Kinh là âm. Lúc thi triển, hai đạo kiếm quang một âm một dương xen lẫn, sinh ra sự biến hoá không thể lường được!
“Vù!”
Lúc anh điều chỉnh tỉ lệ âm dương thì kiếm quang lại sinh ra một thay đổi, uy lực tăng lên ít nhất mười lần! Kiếm quang loé sáng, trực tiếp chém đứt hư không, sao trăng đều vì nó mà mất đi ánh sáng!
“Mạnh quá!”, Vân Tịch cũng kinh hãi.
Ngô Bình hoàn toàn chìm trong ý cảnh âm dương biến ảo, sức mạnh trong cơ thể, bao gồm cả nguyên thần của anh đều có thể chia ra làm hai nửa âm dương.
Bỗng, anh mở hai mắt ra nói: “Đạo âm dương này chính là nguyên lý vạn vật biến hoá”.
Đến bây giờ, cuối cùng anh đã hoàn toàn lĩnh ngộ được sức mạnh âm dương!
Hôm nay, Long Quân bỗng ghé đến.
Thấy sư huynh đến, Ngô Bình rất vui, anh nói: “Sư huynh, có phải chuẩn bị xong hết rồi không?”
Long Quân cười đáp: “Sư đệ, sư phụ bảo anh đến mời cậu đi tiên điện Thiên Võ một chuyến”.
Ngô Bình hơi bất ngờ: “Không phải xảy ra chuyện gì rồi chứ?”
Long Quân nói: “Không có gì, chỉ là sư phụ muốn gặp mặt cậu thôi”.
Ngô Bình: “Sư huynh, có lẽ em không ở Tiên Giới lâu được, nhiều nhất là mấy ngày thôi”.
Long Quân cười nói: “Mấy ngày là đủ rồi”.
Ngô Bình đang định giới thiệu Vân Tịch với Long Quân thì anh ta bỗng kéo tay anh, hai người hoá thành một đạo ánh sáng bay lên trời cao.
Vân Tịch hơi nhíu mày, chuyện gì mà gấp gáp như vậy?
Ngô Bình cảm giác mình đang xuyên qua vũ trụ vô tận, không biết qua bao lâu, hai người đã xuất hiện trong một toà đại điện.
Trong đại điện, Ngô Bình gặp điện chủ Ngạo Thiên, hai người họ đã thấy nhau trong bảo sách thiên kiêu, anh vội chào: “Chào điện chủ”.
Ngạo Thiên gật đầu: “Lý Huyền Bình, bảo cậu đến bất ngờ thế này là hy vọng cậu có thể vào điện số ba”.
Ngô Bình nói: “Điện chủ, xưa nay tiên điện Thiên Võ nhiều thiên tài như thế đều không thể vào được điện số ba, chưa chắc tôi đã có thể thành công”.