Chương 2874
Anh chưa nói được mấy câu thì Lưu Dịch Phong đã tới. Ông ta nói: “Cậu chủ, bắt đầu hành động rồi!”
Lần này, Thiên Địa kiếm tông có vẻ đã thực sự nổi giận, tông chủ cũng đích thân ra mặt. Hàng trăm cao thủ được phái đi truy sát Bách Quỷ Đạo Nhân.
Đoàn người đi được một đoạn, Ngô Bình chợt cảm nhận được một ánh mắt vô cùng thù địch đang nhìn mình chằm chằm. Anh quay lại thì thấy đó không ai khác chính là Vạn Hồng Uy.
Lần trước anh cướp Thanh Mộc Cung, cứu mấy cô gái khiến hắn ta ghi hận trong lòng.
Thấy Ngô Bình quay lại, Vạn Hồng Uy lập tức quay mặt đi.
Ngô Bình cũng chẳng để tâm, với anh Vạn Hồng Uy chẳng là cái đinh gì. Anh quay sang hỏi một đệ tử bên cạnh: “Bách Quỷ Đạo Nhân đó giờ đang ở đâu?”
Đệ tử kia vội đáp: “Thưa cậu chủ, hắn ta đã trốn tới Thánh Khư rồi”.
Ngô Bình thoáng ngạc nhiên, nơi này anh cũng biết, đó là nơi các vị thánh viên tịch, ở đó có dòng họ Nam Cung rất nổi tiếng.
“Bên trong Thánh Khư, tu vi sẽ bị áp chế. Bách Quỷ Đạo Nhân này có lẽ muốn mượn điều đó để đối phó với chúng ta”.
Đệ tử kia đáp: “Đúng vậy, có điều dòng họ Nam Cung đã đồng ý giúp chúng ta, cho nên bắt được hắn cũng không khó. Có điều bảo bối Vạn Quỷ Phan của hắn đã luyện thành, không dễ đối phó”.
Thánh Khư này là một không gian gấp vô cùng quái dị, nó như thể giao với tất cả các không gian gấp của Côn Luân. Điều đó nghĩa là bất kể là Địa Tiên Giới hay là Thái Thanh Tiên Giáo đều có lối tắt dẫn thẳng tới đây.
Nhưng bởi sự quái dị của nó mà có rất ít tu sĩ dám vào đây. Đến nay cũng chỉ có dòng họ Nam Cung là đủ mạnh để định cư trong đó.
Rất nhanh sau đó, đoàn người đã vào trong Thánh Khư. Vừa đi vào, ai cũng cảm nhận được có một năng lượng kỳ dị đang áp chế thần niệm, tiên lực của họ.
Lúc này, họ chỉ phát huy được chưa tới một phần mười sức mạnh thông thường!
Họ tìm kiếm trong Thánh Khư một lúc liền đi tới một thung lũng. Ở trong thung lũng có không ít nhà cửa. Lúc này có một đám người đi ra đón họ, đó chính là người nhà Nam Cung. Họ vô cùng cung kính với Thiên Địa kiếm tông.
Trong số đó cũng có người mà Ngô Bình quen biết, ví dụ như Nam Cung Chính Bình.
Hai bên còn đang bàn bạc xem nên hành động thế nào thì đột nhiên tim Ngô Bình đập nhanh như có một dự cảm không lành. Anh liền ra một chỗ vắng người gieo một quẻ.
Quẻ tượng vừa xuất hiện, mặt anh biến sắc. Bởi quẻ này nói cả đoàn người của họ sẽ thiệt mạng!
Lúc này, một người đàn ông đứng tuổi mỉm cười nói với tông chủ: “Tông chủ La, Bách Quỷ Đạo Nhân đó hiện đang trốn ở gần điện Thập Thánh.
Tông chủ của Thiên Địa kiếm tông tên là La Thiên Tướng, mặc dù ông ta chỉ phái hoá thân của mình tới nhưng vẫn là người mạnh nhất ở đó.
Ngô Bình do dự một lúc không biết có nên báo cho La Thiên Tướng việc anh vừa thấy hay không. Trong lòng anh, Thiên Địa kiếm tông diệt kiếm phái Thục Sơn, là kẻ thù của kiếm phái Thục Sơn. Nếu anh không nói, để mặc họ chết ở đây thì cũng coi như báo thù cho những người đã mất.
Nhưng anh nghĩ lại với thân phận của anh ở Thiên Địa kiếm tông hiện giờ có thể bảo vệ những đệ tử còn sót lại của kiếm phái Thục Sơn, cho họ cuộc sống khá tốt. Nhưng nếu Thiên Địa kiếm tông bị tiêu diệt thì không biết họ sẽ phải đối mặt với những kẻ thù đáng sợ nào.
Nghĩ thông rồi anh âm thầm truyền tin cho La Thiên Tướng: “Tông chủ, đệ tử nghi ngờ chuyện này có uẩn khúc”.
La Thiên Tướng rất ngạc nhiên, âm thầm truyền tin lại: “Sao cậu lại nói vậy?”