Chương 2873

Ngô Bình đã dồn rất nhiều tâm huyết vào nơi này, chỉ riêng kiến trúc bên trong cũng ngốn cả núi tiền, cho nên anh đương nhiên không thể dễ dàng dâng nơi này cho kẻ khác.

Anh đi tới ngoại viện của Thục Sơn, ở đây chỉ có một đệ tử của Thiên Địa kiếm tông trấn giữ. Khi đệ tử này nhìn thấy Ngô Bình thì vội vã vái chào: “Bái kiến cậu chủ Trương!”

Ngô Bình ừm một tiếng rồi nói: “Nơi này không tồi, sau này sẽ thuộc về tôi. Cậu về trước đi”.

Người kia đáp: “Nếu cậu thích thì đương nhiên nó thuộc về cậu. Có điều vẫn cần đến tông môn, thông báo với trưởng lão ở đó một tiếng”.

Ngô Bình: “Tôi biết rồi, lát nữa tôi sẽ tới đó”.

Sau khi đệ tử kia lui đi, Ngô Bình mới khôi phục lại diện mạo của mình để gặp mấy vị trưởng lão kia. Anh bảo họ tiếp tục trông coi nơi này. Ngoại viện này sau này sẽ là tài sản cá nhân của anh, Thiên Địa kiếm tông sẽ không phái người tới, các thế lực khác cũng sẽ không dám động vào.

Sau khi dặn dò mọi người một lúc, anh tới tìm Dương Mộ Bạch: “Sư huynh, em đã bảo Long Thần sau này làm Thái thú Long Thành. Nhưng anh cũng không thể ngồi không, mấy hôm nữa đến quận Hưng Long làm Thái thú nhé?”

Dương Mộ Bạch cười đáp: “Sư đệ, tu vi của anh quá thấp, làm vậy có được không?”

Ngô Bình: “Bên đó đều là người của ta, có gì mà được với không được?”

Dương Mộ Bạch đáp: “Vậy được thôi, anh nghe cậu sắp xếp”.

Sau đó anh bảo Dương Mộ Bạch đến quận Hưng Long tìm Hoàng Tử Cường trước, còn anh quay lại Thiên Địa kiếm tông một chuyến.

Hiện giờ Thiên Địa kiếm tông đang căng như dây đàn. Vì linh khí được phục hồi nên có rất nhiều cao thủ ở Tiên Giới tới đây, cả một số thế lực lớn ở Địa Tiên Giới cũng lũ lượt kéo tới khiến Thiên Địa kiếm tông gặp nguy cơ rất lớn. Mấy ngày nay đều có kẻ tới xâm lược, may mà đa số đều bị đánh lui.

Ngô Bình vừa quay lại thì Lưu Dịch Phong đã chạy tới tìm anh: “Cậu chủ, cậu tới đúng lúc lắm. Lát nữa cao thủ trong tông môn chúng ta sẽ đi vây đánh một tu sĩ tà đạo, cậu có muốn đi cùng không? Nếu giết được kẻ này thì sẽ lập đại công!”

Ngô Bình cảm thấy rất kỳ lạ, hỏi: “Đối phương là ai, tại sao lại phải giết?”

Lưu Dịch Phong: “Kẻ đó tên gọi là Bách Quỷ Đạo Nhân, hắn nuôi mấy trăm con lệ quỷ mà những con quỷ này đều rất mạnh. Thời gian này, Địa Tiên Giới đang hỗn loạn nên hắn liền ra mặt tác oai tác quái, hắn đã giết hàng nghìn tu sĩ để luyện món pháp bảo gì đó gọi là Vạn Quỷ Phan. Tên này không có mắt, dám giết mấy đệ tử của ta. Cho nên chúng ta đã dồn toàn lực truy sát hắn, kết quả lại có mấy vị trưởng lão khác bị hắn giết. Lần này tông chủ nổi trận lôi đình, quyết định phái cao thủ vây giết hắn ta”.

Ngô Bình: “Ồ, kẻ đó quả thực là đáng chết. Khi nào hành động ông hãy gọi tôi”.

Nói rồi anh đi về điện Thanh Liên, chị em Lâm Bích Dao và Mộc Tâm Lan đang ngồi bên trong điện, hình như họ đang bàn bạc chuyện gì đó.

Thấy Ngô Bình tới, Mộc Tâm Lan vội vã đứng dậy: “Cậu chủ”.

Ngô Bình chưa để lộ thân phận, anh chỉ khẽ gật đầu, sau đó gọi Lâm Thanh Dao ra một góc nói chuyện.

Điện Thanh Liên giờ thuộc sở hữu của Ngô Bình nên vô cùng yên tĩnh. Người ngoài thường sẽ không đặt chân vào đây nên mọi thứ dường như quay lại quỹ đạo ban đầu của nó.

Ngô Bình: “Em nói với Mộc Tâm Lan chọn ra vài đệ tử tư chất tốt, đưa theo một số trưởng lão đi tới ngoại viện của Thục Sơn”.

Lâm Thanh Dao gật đầu: “Được! Em lập tức đi nói với sư phụ”.

Ngô Bình: “Anh cũng không biết thân phận giả ở Thiên Địa kiếm tông này có thể dùng được bao lâu nữa, cho nên tốt nhất mọi người hãy rời khỏi đây trước. Đợi khi mọi thứ ổn định trở lại, anh sẽ sắp xếp ổn thoả cho mọi người”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play