Chương 2857

Vị Chân Quân này có tu vi không thấp, đã ở cảnh giới Thần Hoá rồi. Cảnh giới Chân Quân là từ tầng thứ bảy đến tầng thứ mười cảnh giới Địa Tiên, tổng cộng có bốn tầng chia thành Kết Thai, Anh Biến, Lôi Kiếp và Thần Hoá.

Người này đã là một Chân Quân Lôi Kiếp, nguyên anh đã được rèn luyện nên có thực lực rất mạnh.

Song, với Ngô Bình mà nói thì hắn chỉ như con muỗi, anh bóp một cái là chết.

Vị Chân Quân ấy nổi giận, sau đó vung tay lên tung một pháp lực về phía Ngô Bình, định đánh bay anh.

Nhưng hắn vừa ra tay thì bụng đã đau nhói. Không biết Ngô Bình đã tung một quyền vào bụng hắn từ lúc nào, khiến lục phủ của hắn dập nát, miệng há to rồi ngã xuống đất.

Anh cười lạnh nói: “Một tên Chân Quân rác rưởi mà dám đứng cạnh tôi ư? Lấy đâu ra dũng khí vậy hả?”

Vụ xô xát đã thu hút sự chú ý của mọi người ở xung quanh.

“Ơ, Chân Quân Thiết Đảm mà, thực lực của người này mạnh lắm, sao lại bị một Chân Nhân nhỏ tuổi đánh cho ngã thế kia?”

“Đừng coi thường Chân Nhân ấy, thời giờ khác xưa rồi, có nhiều Chân Nhân có thiên bẩm phi phàm nên giết được cả Tiên Quân đấy”.

“Người này có thể giết được Tiên Quân ư? Tôi không tin”.

Tiên Quân là từ tầng 11 đến tầng 15 của cảnh giới Địa Tiên, họ mạnh hơn Chân Quân rất nhiều, tài năng cũng thông thiên hơn. Từ thế chất, pháp lực cũng hơn hẳn Chân Quân.

“Không tin thì thử đi”, người có cố ý kích động.

Đúng lúc này, có người hừ lạnh nói: “Ai dám đánh nhau trước cổng kho của nhà nước thế hả?”

Người lên tiếng là một người đàn ông trung niên, khí tức của người này rất ngang tàng, là một Tiên Quân Âm Dương.

Nói rồi, ông ta lườm Ngô Bình.

Ngô Bình cũng nhìn thẳng ông ta rồi nói: “Ông mù à? Rõ ràng là hắn ra tay trước mà”.

Mọi người xung quanh đều xúm lại xem trò hay, Chân Nhân cãi nhau với Tiên Quân, thú vị phải biết!

Người đàn ông cười lớn nói: “Đúng là cái loại ngu xuẩn!”

Ông ta vung tay lên, một bàn tay lớn xuất hiện ngay sau lưng Ngô Bình, sau đó chộp mạnh vào người anh.

Bàn tay ấy có rất nhiều bùa chú độc ác, đó là một pháp thuật tàn độc có tên là Vạn Độc Huyết Thủ! Nếu trúng đòn tấn công này thì cơ thể sẽ nát vụn, nguyên thần cũng bị ảnh hưởng.

Thấy ông ta chưa gì đã ra đòn hung tợn, Ngô Bình thản nhiên đứng yên, sau đó vận dụng năng lực mà mình có được sau khi mở khoá được nguyên thần, đó là lãnh vực tinh thần.

Một luồng sức mạnh kỳ lạ bủa vây xung quanh, tất cả pháp thuật, thần thông xuất hiện trong phạm vi tinh thần của anh đều bị anh khống chế.

Vì thế, bàn tay máu kia đã đứng lại, sau đó quay ngược tấn công người đàn ông.

Ông ta không thể điều khiển được pháp thuật của mình, ánh mắt thoáng qua vẻ tuyệt vọng rồi hét lên: “Tha mạng!”

Nhưng tiếc là đã muộn, bàn tay máu đã chộp vào người ông ta. Một tiếng động vang lên, ông ta đã chết bởi chính pháp thuật của mình, đến nguyên anh cũng vỡ nát và biến mất.

Người đó đã chết, Ngô Bình phủi tay rồi nhìn quanh thì thấy mọi người đều cúi đầu xuống. Ai cũng tò mò không biết anh là ai mà mạnh thế.

Lúc này, có một người đàn ông mặc áo xanh đi nhanh ra, người này có khí chất phi phàm, gương mặt tươi cười, mi tâm có một bùa chú lửa rất bắt mắt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play